BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 61

Không ăn ý sẽ thiếu cảm giác an toàn. Yến Trì xem xét kỹ, hiện tại điều thiếu sót nhất trong mối quan hệ giữa cậu và Quý Việt Đình, chính là cảm giác an toàn.

Quý Việt Đình không từ chối, thuận thế ngồi xuống bên cạnh cậu: “Chuyện nhà tôi rất khuôn sáo cũ.”

“Kiểu khuôn sáo cũ nào?”

Về gia đình Quý Việt Đình, Yến Trì hoàn toàn chưa từng đọc qua, vô cùng xa lạ.

“Kiểu hào môn khuôn sáo cũ, cha mẹ bất hòa, con riêng khắp nơi, mọi người tranh giành gia sản không ngừng, lòng người không đồng nhất.” Quý Việt Đình cũng xoa mèo, bị Ha Ha đá vào mu bàn tay.

Yến Trì cẩn thận chớp mắt: “Những chuyện này có thể nói sao?”

“Anh muốn biết thì không có gì không thể nói, chỉ là rất nhàm chán, anh cứ nghe cho qua thôi.” Quý Việt Đình từ lưng mèo bắt lấy tay Yến Trì, kéo đến trước mặt, bóp bóp lòng bàn tay đầy đặn xinh đẹp của đối phương.

Lần này Yến Trì không từ chối, mặc kệ đối phương chơi búp bê BJD mà vuốt ve ngón tay mình.

“Lúc tôi sinh ra quan hệ cha mẹ đã không tốt lắm, hai người chất chứa oán hận nhiều năm, không lâu sau liền chọn sống ly thân, một người ở lại nước ngoài, một người về nước. Họ là hôn nhân thương mại, nên không chọn ly hôn, chỉ là mỗi người một nơi. Đương nhiên, cũng không còn sót lại tình cảm gì.”

“Vậy sau này......”

“Sau này,” Quý Việt Đình nhìn Yến Trì, sợ lời nói của mình làm vấy bẩn tai đối phương, “Cha tôi tìm rất nhiều tình nhân, cũng có rất nhiều con riêng. Mẹ tôi ở trong nước không thể ngồi yên, lo lắng lợi ích của mình bị tổn hại, nên liền quay về.”

Yến Trì nhạy bén nhận thấy điều không đúng: “Mẹ anh mang theo anh về nước, cha anh không bận tâm sao, lúc đó anh không phải là đứa con duy nhất của ông ấy sao?”

“Cũng không phải.”

Câu trả lời này làm Yến Trì sửng sốt.

Cậu hé miệng: “Anh còn có anh chị em khác?”

Ánh mắt Quý Việt Đình trầm xuống, không biết đang suy nghĩ gì: “Yến Trì, tôi còn có một người anh trai.”

“Anh ấy lớn hơn tôi hai tuổi.”

Cái này...... Quý Việt Đình lại có một người anh trai cùng cha cùng mẹ ư?

Yến Trì chưa từng nghe thấy điều này, trước đây cũng không nghe bất kỳ ai nhắc tới.

Nhân vật không biết đột nhiên xuất hiện này làm suy nghĩ Yến Trì bay xa.

Không rõ vì sao, cậu nghĩ, Quý Việt Đình và anh trai anh ấy, họ hẳn là rất giống nhau đi?

“Suy nghĩ cái gì?”

Yến Trì theo bản năng: “Suy nghĩ anh trai anh.”

Quý Việt Đình đột nhiên không nói.

Yến Trì lập tức bổ sung: “Anh trai anh vẫn luôn lớn lên ở Mỹ sao?”

“...... Ừm, anh ấy không mấy khi về nước.”

“Các anh có giao tiếp nhiều không, anh biết đó, tôi ở viện phúc lợi lớn lên, không có anh chị em, cũng không hiểu rõ lắm mối quan hệ này.”

“Thỉnh thoảng sẽ gọi điện thoại,” Quý Việt Đình lật úp tay Yến Trì lại, cắt một đường vào lòng bàn tay cậu, “Nhưng không gặp mặt, nên cũng chưa nói tới nhiều quen thuộc.”

Yến Trì hiểu ra, xem ra mối quan hệ giữa Quý Việt Đình và anh trai anh ấy dường như không thân thiết.

“Anh ấy không có bạn bè, tính cách lập dị, từ nhỏ đến lớn, cha luôn rất bất mãn với anh ấy...... mẹ cũng vậy.” Quý Việt Đình nhàn nhạt nói, như đang nói về một người không quan trọng.

“Tại sao, anh ấy không phải là đứa con đầu lòng của cha mẹ anh sao?” Yến Trì chưa từng thấy Quý Việt Đình đánh giá người khác như thế này, bình tĩnh và lạnh nhạt, thậm chí đến mức hơi khắc nghiệt.

Quý Việt Đình cười một tiếng: “Bởi vì khi anh ấy mới sinh ra, là Alpha cấp độ pheromone thấp nhất, không, kia gần như có thể coi là Alpha không có pheromone.”

Cấp độ pheromone Alpha là tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá thể chất và tiềm năng phát triển não bộ của một Alpha. Alpha có cấp độ pheromone cao được người người kính ngưỡng, ngược lại, Alpha có cấp độ pheromone thấp, thì bị người ta coi là rác rưởi vô dụng.

Yến Trì lập tức lý giải sự “bất mãn” của cha mẹ Quý Việt Đình đến từ đâu.

Hai người ưu tú, thành công đứng trên đỉnh kim tự tháp, sao có thể chịu đựng đứa con của mình là một sự tồn tại bình thường vô năng?

Có lẽ sự ra đời của đứa bé này, cũng là ngòi châm cho ngọn lửa trong mối quan hệ của họ. Cân bằng tinh vi, thường chỉ cần một chút nghiêng lệch là có thể sụp đổ.

“Cha mẹ đều coi anh ấy là phế vật,” Quý Việt Đình nhìn thẳng Yến Trì, khuôn mặt tuấn tú sắc lạnh, “Sau này, cái phế vật đó liền trưởng thành.”

Vô cớ, Yến Trì trong lòng nhảy dựng.

“Đương nhiên, ông trời vẫn chiếu cố anh ấy. Mười chín tuổi năm ấy anh ấy hoàn thành lần phân hóa thứ hai, không chỉ có pheromone của riêng mình, hơn nữa lại là pheromone cấp cao không thua kém bất kỳ ai.”

“Anh ấy rất may mắn, cho dù từng bị vứt bỏ, nhưng vẫn được nhặt lên.”

Quý Việt Đình mô tả ngắn gọn, Yến Trì trước mắt lại mơ hồ hiện ra hình ảnh: Phòng bệnh trắng tinh, mùi thuốc sát trùng gay mũi.

Alpha vừa hoàn thành lần phân hóa thứ hai từ từ mở mắt, vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù mọi người đều đang cười với anh, mặc dù con đường phía trước của anh sẽ là một mảng rực rỡ—

— Quá khứ bị vứt bỏ của anh vẫn là vô pháp thay đổi.

Tưởng tượng đến khuôn mặt tương tự Quý Việt Đình đó, lại có số phận khác biệt như vậy, Yến Trì không khỏi sinh ra rất nhiều tiếc hận.

Quý Việt Đình nắm lấy tay cậu, chuyện đột nhiên chuyển hướng: “Yến Trì, anh đối với anh trai tôi rất cảm thấy hứng thú?”

Yến Trì cho rằng đối phương đang ghen, lập tức nói: “Sao có thể, tôi không quen biết anh trai anh, ngay cả anh ấy tên gì tôi cũng không biết.”

Cậu cho rằng mình đã trả lời đúng.

Cũng thật kỳ quái , sau khi cậu nói xong, Quý Việt Đình sắc mặt sao lại càng kém đi?

back top