BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 70

So với tư thế muốn nuốt chửng người vào bụng lúc trước, lực đạo của Quý Việt Đình bây giờ triền miên hơn nhiều.

Yến Trì bị l.i.ế.m đến nheo mắt lại, hai tròng mắt tràn đầy hơi nước, mơ hồ liền dâng hiến bản thân ra ngoài.

Chờ đến khi kết thúc, cả người cậu đều lười biếng, không muốn làm gì cả. Chân ê ẩm, Yến Trì chậm rãi co đầu gối lên, lại phát hiện ——

“......?”

Yến Trì ngạc nhiên ngước mắt, Quý Việt Đình đối diện với ánh mắt cậu, cười nhẹ một tiếng: “Thất lễ.”

Chuyện thất lễ hơn cũng đã làm rồi, tình huống hiện tại, cũng không tính là quá tệ.

Yến Trì bất động thanh sắc dịch ra một chút: “Anh không đi toilet xử lý một chút sao.”

“Ở nhà cậu?”

“Không thì sao, anh...... anh như bây giờ có thể về nhà sao?” Yến Trì thật hy vọng đừng thêm củi vào lửa trên mặt bàn bếp nữa, cậu thật sự sắp chín rồi!

Hai người ôm cũng ôm, hôn cũng hôn rồi, Quý Việt Đình nếu thật sự sử dụng toilet trong nhà Yến Trì, kỳ thật cũng không có gì.

Nhưng Yến Trì nói xong, Quý Việt Đình lại không đồng ý, anh lại cúi người hôn lên mí mắt mỏng manh của Beta, Yến Trì cảm thấy ngứa, lông mi nhịn không được mà run.

“Hôm nay thôi, không thích hợp, lát nữa tôi về nhà thẳng.” Quý Việt Đình mặt không đỏ tim không đập, trước tiên giúp Yến Trì chỉnh lại quần áo, lúc này mới đứng dậy, tự mình thu dọn qua loa.

Yến Trì chợt tỉnh, thầm nghĩ: Anh đều đè tôi hôn như vậy rồi, sao bây giờ lại không thích hợp?

Lúng túng, Yến Trì lại xỏ vào đôi dép lê không đồng nhất, Quý Việt Đình thấy thế ngồi xổm xuống, nắm lấy mắt cá chân cậu cởi giày ra, rồi đi ra cửa đổi cho cậu một đôi cùng cỡ.

Phản xạ đầu gối của Yến Trì có chút lệch, lệch sang mắt cá chân, Quý Việt Đình vừa chạm vào, cậu liền nhịn không được cử động, một chân đá trúng cẳng chân đối phương.

“Anh cứ như vậy đi sao?”

“......” Quý Việt Đình liếc cậu một cái, “Lưu lại nữa, sẽ không chỉ là hôn môi.”

Người này nói chuyện vẫn thật dâm/tình.

Yến Trì quay mặt đi, đôi môi vẫn nóng rát: “Vậy, có cần tôi đưa anh xuống không?”

“Không cần, tôi tự mình đi xuống là được.”

Không nói nên lời là cảm xúc gì, Yến Trì đột nhiên có chút mất mát, như thể sau khi hôn xong, Quý Việt Đình liền không còn muốn thân cận với mình nữa...... Là vì đã thân cận đủ rồi sao?

Trong lúc suy nghĩ rối loạn, vành tai đột nhiên bị nhéo một cái, Yến Trì ngước mắt, trong cổ họng nặn ra một tiếng “Hửm?”.

“Đang nghĩ gì lung tung, không cho cậu đưa tôi, chỉ là không muốn cậu bị người khác thấy như vậy.” Quý Việt Đình nói.

“Tôi như vậy? Tôi làm sao.”

Yến Trì hoàn toàn không biết, lúc này mình rốt cuộc là dáng vẻ gì.

Đuôi mắt đỏ ửng, cánh môi hơi sưng lên, gò má vốn trắng nõn nhuốm màu hồng nhạt, khuôn mặt tái nhợt ban đầu trở nên có sức sống hơn. Ngày thường cậu rất có cảm giác xa cách, khiến người ta chỉ dám nhìn từ xa, không dám dễ dàng đến gần, nhưng bây giờ thì khác, đôi mắt ướt át nhìn qua, không hề có khí thế, chỉ có sự thẹn thùng bị hôn đến mơ hồ.

Quý Việt Đình chính mình còn chưa nhìn đủ, huống chi là để người khác thấy.

Yến Trì hậu tri hậu giác hiểu ra ý Quý Việt Đình, tâm trạng vừa mới rơi xuống lại được nâng lên, nhưng cậu không muốn biểu hiện quá rõ ràng, vì thế chỉ đỏ mặt, nhàn nhạt “À” một tiếng.

Cậu làm bất cứ điều gì cũng đáng yêu, lúc này cố tình giữ thái độ làm bộ kiêu ngạo, càng khiến Quý Việt Đình ngứa ngáy trong lòng.

Cho nên đến cửa, đã định đi rồi, Quý Việt Đình lại không khỏi xoay người trở lại trước cửa.

Yến Trì đêm nay có chút PTSD, theo bản năng nhảy lùi lại một bước: “Sao vậy?”

“Còn có chút việc quên nói với cậu.”

Trông có vẻ là chuyện nghiêm túc, Yến Trì dịch lại, ngửa mặt hỏi anh: “Chuyện gì?”

“Yến Trì, cậu cảm thấy, tôi làm người theo đuổi có đạt tiêu chuẩn không?”

Yến Trì cân nhắc nói: “Cũng được.”

Trên thực tế, Quý Việt Đình gần như làm mọi việc không thể bắt bẻ, nhưng không thể nói lời quá hoàn hảo, Yến Trì chọn chừa lại chút đường sống.

Quý Việt Đình dựa vào khung cửa, thật sự rất muốn hôn cậu thêm một lần nữa:

“Vậy...... Cậu định khi nào chính thức xem xét tôi?”

“Anh sốt ruột à?” Yến Trì cười hỏi anh.

Quý Việt Đình không phủ nhận: “Có chút.”

Cảm giác hôn môi vẫn còn vương vấn, Yến Trì với gương mặt xinh đẹp tột cùng, nói gì hỏi gì đều khiến người ta khó lòng từ chối.

Quý Việt Đình thả lỏng vai: “Không phải muốn thúc giục cậu, chỉ là vừa rồi nhịn không được, nên muốn hỏi cậu một chút.”

“Nếu tôi nói vẫn chưa có ý định xem xét anh thì sao?”

“Sẽ không sao cả, điều đó chứng tỏ tôi vẫn còn chỗ chưa làm tốt, tôi sẽ tiếp tục cải thiện,” Quý Việt Đình tỏ ra rất kiên nhẫn, “Sẽ luôn cải thiện cho đến khi cậu vừa lòng mới thôi.”

Yến Trì khoanh tay, nhướng cằm lên: “Nói như vậy, tôi giống như bên A của anh nhỉ.”

Quý Việt Đình cười anh: “Cậu không phải bên A.”

“Hửm?”

“Bên hợp tác tự hoàn thiện, đến khi dự án kết thúc sẽ dừng lại. Tôi thích cậu, không có kỳ hạn cụ thể, chỉ cần cậu muốn, tôi có thể luôn tiến bộ.”

Yến Trì không ngờ Quý Việt Đình lại có thể nói như vậy, đây có tính là lời tỏ tình không? Có lẽ là có.

Dù sao thì tim cậu đập nhanh hơn rồi.

“Vậy, Giáo sư Yến, hiện tại tiến độ của tôi đã đến đâu, cậu có xem xét tôi chưa?” Quý Việt Đình truy vấn.

Anh cười có chút gian xảo, ranh mãnh, như là biết Yến Trì rất thích điều này, nên liên tục tái diễn trò cũ.

Không xem xét làm sao có thể để Alpha bước vào lãnh địa riêng tư của mình, làm sao có thể để anh ấy lần lượt được voi đòi tiên, không thích nói, mình lại sao có thể cam tâm tình nguyện cùng anh ấy hôn môi?

Yến Trì thầm nghĩ, vậy thì toại nguyện anh ấy đi.

Để tiện chơi mật thất, hôm nay Quý Việt Đình không mặc bộ vest ba mảnh thường ngày, thậm chí cà vạt cũng không thắt.

Yến Trì tiến lên một bước, không tìm được chỗ nào để nắm, đơn giản trực tiếp túm lấy cổ áo Quý Việt Đình, kéo anh xuống, kéo đến trước mặt mình.

Alpha vô cùng phối hợp, ngoan ngoãn cúi lưng xuống.

Yến Trì ngẩng đầu, lại hôn một cái lên khóe môi anh: “Có xem xét hay không, còn cần tôi nói sao?”

 

back top