BETA KHU Ổ CHUỘT, LẠI LỌT VÀO MẮT XANH CỦA ALPHA BÁ ĐẠO

Chương 5

"Này... ăn đi, nhóc con." Giọng cậu ta có chút thiếu kiên nhẫn, nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng.

Con mèo tam thể rõ ràng bị cái "vật thể khổng lồ" tỏa ra tin tức tố Alpha mạnh mẽ này dọa sợ, nhe răng, gầm gừ đe dọa trong cổ họng.

"Chậc, không biết điều..." Lâm Thịnh Trí có vẻ hơi bực, lại hơi bó tay, theo bản năng đưa tay muốn cưỡng ép vuốt ve một cái. Đúng lúc đầu ngón tay cậu ta sắp chạm vào con mèo.

"Đừng!" Tôi thốt lên. Nhưng đã muộn. Con mèo tam thể giật mình, vung một cú cào mạnh vào mu bàn tay cậu ta, rồi nhanh chóng vọt vào bụi cỏ.

Lâm Thịnh Trí "xì" một tiếng rụt tay lại, trên mu bàn tay hiện rõ ba vết m.á.u đỏ tươi. Cậu ta nhíu chặt mày, khuôn mặt lập tức phủ một tầng sát khí, bỗng quay phắt lại nhìn về phía nguồn âm thanh: "Ai?!"

Tôi sợ đến mức tim gần như ngừng đập, theo bản năng muốn bỏ chạy, nhưng chân như bị đóng đinh tại chỗ. "X-xin lỗi..."

Giọng tôi nhỏ như tiếng muỗi kêu, ngón tay căng thẳng xoắn chặt góc áo, "T-tôi... tôi chỉ muốn nói, nó rất sợ người lạ, không thể chạm vào trực tiếp..."

Lâm Thịnh Trí thấy rõ là tôi, sát khí trong mắt vơi đi một chút, thay vào đó là một tia kinh ngạc và trêu chọc: "Ồ? Là cậu à, trò giỏi."

Tôi do dự một lát, nhìn về phía mu bàn tay cậu ta vẫn còn rỉ máu: "Cậu... tay cậu, tốt nhất là nên xử lý."

 

back top