Bốn Alpha Say Đắm, Beta Vạn Người Ghét Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 13

Cuối cùng là cả hai người đều phải nhập viện.

Tôi thật sự đau đầu quá đi.

Yến Hoằng là đàn anh, đi lấy thuốc cho bọn họ rồi.

Tôi mệt mỏi không chịu nổi, chỉ muốn nhanh chóng về ngủ.

“Chỗ này giao cho cậu đấy Thẩm Khê, tôi không trụ nổi nữa rồi.”

Thẩm Khê nắm lấy tay tôi, không biểu cảm: “Chuyện này do cậu mà ra, cậu không ở lại chăm sóc hai người họ à?”

Tôi đầy dấu chấm hỏi, liên quan gì đến tôi?

“Bọn họ là cặp đôi nhỏ ghen tuông đánh nhau, giận thật thì dùng chân đá, tôi có thể làm gì?”

“Cặp đôi nhỏ?” Thẩm Khê cuối cùng cũng có biểu cảm, ánh mắt đờ ra, cố gắng hiểu: “Hai người họ?”

Tôi lập tức hiểu ra, đụng vai hắn ta một cái.

“Thôi được rồi, biết cậu ghen, nhưng không sao, cậu nhân cơ hội tên ngốc Trì Mục Dã này ngủ rồi mà ăn vụng đi.”

“Nghĩ đến thôi đã thấy kích thích rồi, các cậu chơi từ từ đi, tôi đi đây.”

Thẩm Khê hỏi tôi một câu không liên quan gì: “Hôm nay cậu có uống rượu không?”

“Không có.”

“Vậy sao cậu nói nhảm, trong đầu cậu rốt cuộc đang nghĩ gì?”

Tôi nhướng mày, còn giả vờ, nếu không phải tôi đã đọc sách, còn thật sự không biết thằng nhóc này là kẻ có tâm tư đen tối đến mức nào.

“Tôi biết bây giờ cậu không chấp nhận được, nhưng không sao, từ từ cậu sẽ chấp nhận thôi.”

Tôi thành khẩn giải thích với hắn ta, nhưng thiên cơ bất khả lộ quá nhiều.

“Tôi chấp nhận cái đ** gì!”

Ối giời, đến cả Thẩm Khê cũng bị ép phải nói tục rồi.

“Ninh Tự, tôi hỏi cậu, bây giờ cậu còn thích chúng tôi không?”

Tôi cau mày, từ khi tôi đến, rốt cuộc tôi đã làm gì mà khiến bọn họ nghĩ tôi vẫn còn theo đuôi bọn họ?

Vừa đúng lúc này Yến Hoằng quay lại.

Nhóm bốn người điên rồ đã tụ họp đủ, cũng nên bày tỏ thái độ của tôi rồi.

“Không thích, không thích ai hết.”

“Lý do?” Thẩm Khê truy hỏi.

Không phải, ai quy định không thích thì phải có lý do?

Được, nếu cậu muốn, vậy tôi sẽ cho cậu một lý do.

Tôi chỉ vào Trì Mục Dã đang nằm bên trái: “Không thích kẻ bạo lực, cảm giác có chứng cuồng loạn, như một con ch.ó vậy.”

Rồi đến Yến Hoằng: “Không thích người lớn tuổi hơn tôi, có mùi ông già.”

Yến Hoằng đang xách thuốc về: ?

Cuối cùng là Thẩm Khê: “Không thích…”

“Không nói được nữa à?” Thẩm Khê cong môi, che giấu ý cười.

“Không thích người học giỏi, đầu óc tốt, khó lừa.”

“Đây tính là lý do gì?”

“Cậu quản tôi lý do gì, lý do của tôi là do tôi quyết định.”

Để làm hắn ta khó chịu, tôi cố tình tiến lại gần: “Sao, cậu còn muốn quay lại cầu xin tôi theo đuôi à?”

Tôi nghĩ Thẩm Khê sẽ chế giễu tôi, nhưng hắn ta đột nhiên im lặng, hé môi, nhìn thẳng vào tôi.

Tôi chợt nhớ lại mùi Alpha mà Trì Mục Dã nói trên người tôi.

Đó là do cái ôm cố tình của Thẩm Khê để lại.

Tại sao hắn ta lại làm như vậy?

 

back top