Lẽ ra mà nói, giàu có như vậy, tìm một người đàn ông có ba chân không khó, lại cứ đ.â.m đầu vào gã phượng hoàng nam kia, tự rước khổ vào thân.
Đang nghĩ ngợi, tôi đã đi đến trước cửa phòng làm việc của gã phượng hoàng nam.
Tuy nhiên, tôi không vội mở cửa.
Mà là tập hợp mọi người lại trước cửa phòng hắn.
"Lại đây, lại đây mà xem, bên trong có chuyện hay ho xảy ra này."
Mọi người nghe thấy động tĩnh bên phía tôi, đều bỏ dở công việc đang làm, xúm lại xem náo nhiệt.
Đột nhiên, một giọng nữ vang lên.
"Dư Tổng, có chuyện gì hay vậy ạ!"
Tôi nhếch mép cười, chỉ vào bên trong.
"Mở ra xem không phải sẽ biết sao?"
Thấy mọi người đã tập trung lại.
Tôi dùng thẻ trên tay mở cửa phòng làm việc.
Mùi pheromone điên cuồng xộc ra từ bên trong.
Ngay cả tôi, người đã biết rõ tình hình bên trong, cũng không nhịn được phải bịt mũi.
Nhưng vẫn không thể ngăn cản được mùi vị đó bị hít vào khoang mũi.
Mọi người đều xì xào bàn tán.
"Ai thế, làm chuyện này trong phòng Tổng giám đốc?"
"Mùi còn nồng nặc thế, cảm giác như sắp bị ướp muối luôn rồi."
"Tôi ngửi mùi này, hình như là pheromone của Chu Tổng, còn người kia thì không biết."
Một nhân viên thấy vẻ mặt cười như không cười của tôi, tưởng tôi bị kích động, liền cố gắng nháy mắt ra hiệu cho người nhân viên vừa nói thật kia.
"Chắc là không thể nào đâu..."
Rất nhanh, tiếng nói chuyện của mọi người dần nhỏ lại.
Ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía tôi.
Tôi cong môi cười.
Nhìn vào bên trong, tôi hiển nhiên biết hai người đó đang làm gì.
Vừa đến gần cửa, tôi đã ngửi thấy mùi pheromone quen thuộc. Trong ký ức của thân chủ cũ, hai mùi pheromone đó hòa quyện vào nhau, tạo ra một mùi ngọt đến phát ngấy.
Vậy thì hai người này chắc chắn đang làm chuyện không đứng đắn.
Mặc dù cánh cửa vừa nãy đóng kín, bên trong lại có thiết bị thông gió, nhưng tôi vẫn mơ hồ cảm nhận được hai mùi đó.
Hai người này đúng là tùy tiện ngủ nghỉ.
Nhưng bây giờ, lại là một cơ hội tốt để ly hôn.
Tôi đi thẳng vào trong phòng.
Đập vào mắt là hai thân thể đang cắn xé nhau say sưa, đúng là không nỡ nhìn thẳng.
Họ đang rất hăng say, không hề nhận ra một nhóm người đã tràn vào phòng.
Tôi nghĩ chắc phòng làm việc này cách âm tốt lắm, bên ngoài ồn ào như vậy mà bên trong lại không có chút phản ứng nào.
Mọi người đều không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm vào hai khuôn mặt đang tận hưởng trên ghế sofa.
Mãi đến khi Dư Vãn đang hôn gã phượng hoàng nam nửa mở mắt, nhìn rõ đám đông người.
Lập tức hét lên một tiếng.
