GIÁO VIÊN XUYÊN THƯ, DẠY DỖ HÔN QUÂN BẠO NGƯỢC THÀNH BẬC MINH QUÂN

Chương 16

Nghe lời Hệ thống nói, tôi im lặng đi trên đường về Tể tướng phủ.

Khi tôi tỉnh lại không có người bên cạnh, không cần nói cũng biết, Khương Sâm đã đi đến chỗ Hoàng hậu tiếp tục "hiệp hai" rồi.

Hắn một đêm làm liền hai trận, chỉ số háo sắc còn không giảm thì hắn không kiệt sức sao.

Tên tra nam, không chỉ phụ lòng Hoàng hậu, còn đối với tôi ra vào vội vã, tra nam c.h.ế.t tiệt!

"Về! Nhất định phải về! Ta về rồi sẽ bao tám nam người mẫu, mỗi người đều phải tốt hơn Khương Sâm."

Hệ thống nói ngày mốt là có thể trở về, trở về xong tiền sẽ tự động vào tài khoản.

Đợi tôi về đến Tể tướng phủ ngồi xuống, cảm giác đau nhức trên cơ thể càng thêm rõ ràng.

Tối qua thật sự là để tên tiểu tử đó được "ăn mặn" rồi, nếu không phải Hệ thống chuẩn bị trước, có lẽ tôi đã tan xương nát thịt rồi.

Tôi dự định trước khi đi sẽ xử lý ổn thỏa công việc ở Tể tướng phủ, đang sắp xếp thì Hoàng hậu Hồng Anh đến.

Đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc trực diện với nàng, trên đại điện nàng mặc áo bó tay buộc tóc đuôi ngựa đã là dáng vẻ anh dũng, mặc váy dài nàng lại càng có khí chất phi phàm.

Quả thực là trời sinh một đôi với Khương Sâm.

Hồng Anh bảo người dâng lễ vật đến trước mặt tôi, mỉm cười nói: "Nghe nói Vệ Tương phụ đối với Hoàng thượng ân trọng như núi, đại hôn vội vàng thiếu sót lễ nghi, thiếp đặc biệt đến để bù đắp."

"Nhờ vào sự tỉ mỉ bồi dưỡng của ngài, sau khi Hoàng thượng đăng cơ phong khí dân gian thay đổi lớn, thiếp trên đường về, thấy nữ tử có thể bình đẳng nhập học với nam tử, nữ tử cũng bắt đầu có thể bình đẳng và mạnh dạn làm việc chung với nam tử, công lao của ngài không thể kể hết."

Sự khen ngợi không ngừng của Hồng Anh khiến tôi có chút ngại ngùng, ban đầu tôi còn lo lắng, nàng biết chuyện tôi và Khương Sâm tối qua nên mới tìm tôi.

Bây giờ xem ra, nàng chỉ đơn thuần đến nói chuyện với tôi mà thôi.

Cùng Hồng Anh mở lời tâm sự, tôi kể về chuyện Khương Sâm hồi nhỏ, nói hết những chuyện xấu hổ, ưu điểm, khuyết điểm nhỏ nhặt của hắn ra.

Còn nói với nàng nhiều điều về cách ở chung với Khương Sâm phải làm thế nào để nắm bắt được hắn, mới không quá giới hạn.

Hồng Anh không hề tỏ ra mất kiên nhẫn, ngược lại còn cười mắt long lanh lắng nghe.

Nghĩ đến có người tốt như vậy ở bên cạnh Khương Sâm, tôi cũng an tâm hơn một chút khi rời đi.

Tối hôm đó, tôi sắp xếp lại những điều hôm nay đã nói và chưa nói thành sách.

Như vậy Hồng Anh có thể tùy thời lật xem, không sợ không nhớ được.

Tôi thức trắng đêm, kịp lúc giao đến tay Hồng Anh trước khi trở về hiện đại.

Khương Sâm, ngươi nhất định phải sống thật tốt.

 

back top