NGƯỜI TÔI YÊU THẦM LÀ THẲNG NAM

Chương 20

Và tôi chỉ liếc nhìn cậu ta một cái, rồi quay lưng bỏ đi.

Rất nhanh, người phía sau đã đi theo.

"Cậu giận à?"

"Tớ giận làm gì?"

Giang Kỷ lầm bầm: "Vì tớ lén lút đi theo cậu đến đây."

"Vậy tại sao cậu lại lén lút đi theo tớ? Cậu không tin lời tớ nói, hay cậu lo lắng tớ có phải đến gặp người tớ thích không?"

Giang Kỷ bị tôi hỏi dồn, lại không nói được gì nữa.

Tôi thực sự phát ngán với cái kiểu này của cậu ta rồi.

Thích hay không thích.

Chẳng lẽ cậu ta không thể tự mình phân biệt được sao?

Đúng lúc tôi muốn nói chuyện tử tế với Giang Kỷ, bảo cậu ta tự suy nghĩ kỹ xem rốt cuộc có phải là thích tôi không.

Thì đột nhiên một nam sinh xuất hiện.

Lần này thực sự là đàn em khóa dưới.

Tôi không biết cậu ta làm thế nào mà biết tôi ở đây, cũng không ngờ Giang Kỷ đang ở bên cạnh tôi mà cậu ta vẫn dám đến tỏ tình trực tiếp.

Dũng sĩ.

"Anh khóa trên, em biết anh có thể không quen biết em, nhưng em đã theo dõi anh một thời gian dài rồi, em cũng biết anh chắc chắn sẽ không đồng ý lời tỏ tình của em ngay đâu, nhưng em hy vọng anh có thể cho em một cơ hội để tìm hiểu em, chúng ta có thể bắt đầu từ việc làm quen, được không ạ?"

Quả là một cái miệng biết nói.

Khiến tôi từ chối thẳng thừng cũng không tiện.

Không từ chối lại có vẻ như đang cho người ta cơ hội.

"Bạn học, tớ..."

"Bùi Trình nói ký túc xá có chút việc, chúng ta về trước đi."

Chưa kịp nói xong.

Tôi đã bị Giang Kỷ kéo đi rồi.

Cậu ta một tay xách túi đồ trong tay tôi, một tay nắm cổ tay tôi.

Đi rất nhanh.

Nhanh đến mức cả hai chúng tôi đều chưa kịp phản ứng.

Tôi đã bị Giang Kỷ kéo đi xềnh xệch rồi.

Cái tên này... thật là vô liêm sỉ!

 

 

back top