Giang Kỷ hôn mạnh vào môi tôi một cái.
"Chắc là cũng không đâu, anh em không thể tùy tiện hôn hít, nên tớ chắc chắn cũng không thể chịu được, anh em cũng không thể tùy tiện sờ mó, tớ cũng không nhịn được."
"Chỉ vì thế thôi à? Vậy thì cậu đúng là hiểu rõ bản thân mình đấy, vậy cậu không sợ tớ thực sự tìm được một đối tượng sao?"
Tay Giang Kỷ nắm tay tôi hơi siết chặt.
"Thực ra tớ cũng từng nghĩ đến, nhưng cứ nghĩ đến chuyện đó, lại cảm thấy lòng chua xót, rất khó chịu, nên không muốn thấy cậu ở bên người khác, nếu thực sự có ngày đó, tớ đoán tớ sẽ làm chuyện gì đó không được đoan chính đâu."
Tôi bật cười, chạm nhẹ vào chóp mũi cậu ta.
"Làm gì? Chuẩn bị làm 'tiểu tam' hay chuẩn bị 'đào tường' (cướp người yêu) à?"
"Chắc là cả hai, với lại tớ nghĩ cậu chắc chắn sẽ đồng ý thôi, dù sao vóc dáng của tớ như thế này, cậu khó mà từ chối được đúng không?"
Cậu ta rất tự tin.
Và cũng hiểu rất rõ tính cách của mình.
Đúng vậy.
Người này căn bản không thể bỏ được thói quen động tay động chân.
Ví dụ như bây giờ.
Rõ ràng đang nói chuyện nghiêm túc.
Mà tay người này đã luồn vào trong áo tôi rồi.
Nụ hôn cũng theo sát đến.
Mọi thứ dường như đều rất thuận theo lẽ tự nhiên.
Khi vòng tay qua vai Giang Kỷ, tôi không nhịn được nhắc nhở cậu ta.
"Lần này nhớ nhẹ nhàng một chút, nếu còn cứ thô lỗ như thế, tớ sẽ thực sự dọn ra ngoài đấy."
Cậu ta hôn vào cổ tôi.
"Biết rồi, tớ sẽ nghe lời."
Giang Kỷ chưa từng hỏi tôi thích cậu ta từ khi nào.
Nhưng cậu ta cũng nên có chút suy đoán.
Dù sao thì một số chuyện trước đây có thể không nghĩ ra được.
Nhưng bây giờ nhìn lại, dường như mọi thứ đều có dấu vết.
Ngoài cửa sổ là mùa xuân vạn vật hồi sinh.
Trong phòng là cảnh tượng khiến người ta đỏ mặt tim đập.
Giang Kỷ để lại dấu hôn trên làn da tôi.
"Tôi yêu cậu."
【Toàn văn hoàn】
