NGƯỜI TÔI YÊU THẦM LÀ THẲNG NAM

Chương 7

"Giang Kỷ, tớ vẫn phân biệt rõ chuyện người yêu và anh em, nếu cậu không phân biệt được thì lên mạng tìm hiểu đi, đừng làm phiền tớ nữa, tớ sắp vào học rồi."

Giang Kỷ quả nhiên nghe lời, không làm phiền tôi nữa.

Cậu ta tìm kiếm kiến thức trên mạng suốt một tiết học.

Chỉ là nhìn vẻ mặt thì có vẻ không hiểu ra vấn đề.

Trông như thể đang tự khiến mình "emo" (buồn bã) vậy.

Tôi nghĩ một lát.

Cảm thấy lời mình vừa nói có lẽ hơi quá đáng.

Dù sao thì Giang Kỷ chỉ đơn thuần coi tôi là bạn bè thôi.

Người có ý nghĩ không trong sáng là tôi chứ không phải cậu ta.

Nên thực ra tôi không nên giận cậu ta.

Tan học, tôi định an ủi cậu ta.

Ai ngờ cậu ta lại nhìn tôi với đôi mắt hơi đỏ.

"Tại sao cậu lại muốn yêu đương?"

Tôi ngẩn ra.

"Không tại sao cả, chỉ là thấy lên đại học rồi yêu đương là chuyện rất bình thường, với lại hai năm nữa chúng ta đều tốt nghiệp rồi, đến lúc đó quay đầu lại thấy mình chưa từng yêu đương, cũng hơi tiếc."

Thấy Giang Kỷ hình như không có phản ứng gì quá lớn.

Tôi nghĩ cậu ta đã hiểu ra vấn đề.

"Dù sao thì cậu cũng có thể nghĩ đến chuyện này rồi, xung quanh cậu có nhiều người thích cậu như vậy, cậu cũng nên nhìn họ nhiều hơn, đừng ngày nào cũng cứ dựa vào người tớ nữa."

Giang Kỷ còn muốn nói gì đó.

Nhưng tiết học bắt đầu rồi.

Những lời cậu ta muốn nói cũng đành gác lại.

Sau khi học xong cả ngày, tôi gần như đã quên mất chuyện này.

Thì Giang Kỷ đột nhiên lại nhắc đến.

Lúc này Bùi Trình cũng vừa hay ở bên cạnh.

"Hôm nay tớ đã suy nghĩ cả ngày, tớ thấy cậu nói không đúng, yêu đương có gì hay đâu, cậu đừng yêu nữa, phiền phức lắm, tớ cũng không yêu, như vậy chúng ta vẫn giữ mối quan hệ hiện tại, không tốt hơn sao?"

 

 

back top