OMEGA BỊ XEM LÀ BÌNH HOA DI ĐỘNG TRONG TEAM TOÀN ALPHA

Chương 15

Sở Trật tiễn nhân viên công tác đi.

Tôi quay đầu nhìn cậu ta, giọng nói có chút khàn:

"Vậy... cậu là nội gián do giới đầu tư phái đến, đúng không?"

Sở Trật không né tránh ánh mắt tôi.

"Quả thật có một phần là vì điều này." Cậu ta dừng lại, giọng điệu trở nên vô cùng nghiêm túc,

"Nhưng quan trọng hơn là, tôi muốn ra mắt, muốn được đứng trên cùng một sân khấu với anh, Dư Huyên."

Sở Trật bước thêm một bước, thăm dò nắm lấy tay tôi, giọng trầm thấp nhưng rõ ràng:

"Cho nên, xin anh đừng chết."

Tôi không nói gì, Sở Trật gãi đầu, nói tiếp:

"Hơn nữa anh xem, tôi vì anh mà rời nhà tự mình lập công ty, gia đình không ai ủng hộ. Lần này nhất quyết đòi ra mắt, càng bị ông cụ trực tiếp gạch tên khỏi gia phả."

"Anh chịu trách nhiệm với tôi được không?"

Không thấy tôi đáp lời, Sở Trật do dự một lát, nói:

"Nếu anh vì thân phận Omega, mới cảm thấy không còn đường nào để đi..."

Cậu ta mím môi, dường như đang cân nhắc từ ngữ, "Có lẽ tôi... có thể cho anh đánh dấu tạm thời."

"Anh đừng hiểu lầm!"

Chưa kịp để tôi phản ứng, tai Sở Trật đột nhiên đỏ bừng, vội vàng giải thích:

"Tôi không phải là nhân cơ hội, chỉ là cảm thấy người như anh, người có thể tỏa sáng trên sân khấu, nếu cứ thế biến mất, thật sự quá đáng tiếc."

Lời đề nghị là do cậu ta đưa ra, nhưng lại hoảng loạn đến vậy, tôi không nhịn được bật cười.

"Anh cười rồi? Phải như vậy chứ, nên cười nhiều hơn—"

"Được."

Tuy đồng ý, nhưng trong lòng tôi hiểu rõ, đánh dấu tạm thời đối với tôi, hiệu quả đã gần như không còn.

Sở Trật dường như không ngờ tôi lại nói như vậy, nhất thời ngây người.

Ngay khi cậu ta còn muốn nói gì đó, ngoài cửa truyền đến giọng nói đầy giận dữ của Trần Tầm:

"Hai người đang làm gì đấy?"

 

 

back top