Tôi ngẩng mặt lên, hôn nhẹ vào yết hầu hắn một cái.
Mặt Ngụy Trình Huân lập tức đỏ bừng.
Từ cổ đến tai, nhuộm đầy ráng chiều.
Hắn ta dùng tay che mũi, hơi quay mặt đi.
“Cậu… lần nào cũng vậy.”
“Học ở đâu ra thế?”
Dưới con mắt của mọi người, tôi mới nhận ra sự lỗ mãng của mình.
Mặt bắt đầu nóng lên.
Tôi đẩy Ngụy Trình Huân ra, muốn rụt về một bên.
Nhưng bị người đàn ông nắm chặt lấy tay.
Lòng bàn tay áp sát, năm ngón tay từ từ đan vào nhau.
Ngụy Trình Huân cụp hàng mi dài nhìn tôi.
Ánh mắt như ngọn lửa chài vượt qua ngàn ngọn núi mà đến.
Tim đập như trống.
Tôi cúi đầu, nhưng năm ngón tay lại nắm chặt lấy tay hắn.
Mẹ kế Ngụy Trình Huân đột nhiên cười vài tiếng.
“Thì ra là giả chết.”
“Cố ý dụ chúng tôi đấu đá nội bộ, để cậu ra ngoài hưởng lợi ngư ông.”
Ngụy Trình Huân đáp lại bằng một nụ cười.
“Nếu không thì sao?”
Mẹ kế cười càng lớn hơn.
“Ngụy Trình Huân, cậu nhất định cho rằng mình rất tài giỏi, rất thông minh đúng không?”
“Người nhà họ Ngụy đấu đá nhau, cậu xuất hiện vào thời điểm quan trọng để lật ngược tình thế, nắm giữ mọi quyền lực.”
Bà ta đột nhiên thu lại mọi biểu cảm.
“Nằm mơ!”
“Ngụy Trình Huân, ngay lúc cậu vừa đắc ý, cổ phần của chúng tôi đã bán hết rồi!”
“Cậu tưởng cậu có thể có được tất cả sao?”
“Cậu chỉ có thể có được cái khung rỗng của Ngụy thị thôi!”
Ngụy Trình Huân không nói gì, chỉ có ánh mắt sâu thẳm.
Giọng hắn ta rất bình tĩnh.
“Thật uổng công cha tôi tin tưởng bà đến vậy.”
“Bà lại đối xử với ông ấy như thế, tùy tiện bán rẻ tâm huyết của ông ấy.”
Mẹ kế cười ha ha.
“Thì sao chứ? Ông ta đã hủy hoại cả cuộc đời tôi.”
“Ngụy Trình Huân, cậu chỉ là một tên ăn mày, cả đời đừng hòng ngóc đầu lên!”
Lời này thực sự quá đáng.
Tôi ngẩng đầu lên, nhíu mày nhìn Ngụy Trình Huân.
Người đàn ông an ủi nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, sau đó khẽ cười.
“Phải, tôi là một tên ăn mày.”
“Bà có muốn kiểm tra xem, vốn đầu tư đứng sau việc mua lại cổ phần của bà rốt cuộc đến từ đâu không?”
Hắn ta né người ra, để lộ Lão tổng họ Ngụy ở phía sau.
Nghe đồn ông ta đã hôn mê thành người thực vật từ lâu, lúc này lại xuất hiện trong đại sảnh.
“Thư Văn, cô làm tôi quá thất vọng rồi.”
“Từ nay về sau, tất cả mọi chuyện của nhà họ Ngụy, cô và gia đình, cấp dưới của cô, đều không được phép chạm vào nữa.”
Sắc mặt mẹ kế chợt trắng bệch.
“Ông cũng lừa tôi sao?”
Cuối cùng bà ta cũng bất lực, ngã ngồi xuống đất.
Vài tháng sau, cuối cùng bà ta bị đưa vào tù vì tội tham ô chức vụ và các tội danh khác.
