SAU MẠT THẾ, ALPHA BỊ BUỘC THAM GIA KẾ HOẠCH SINH SẢN KÉP

Chương 3

Tuần thứ hai sau khi được thông báo, tôi và Alpha tên Cảnh Trừng đã chuyển về sống chung.

Theo mức trợ cấp trong kế hoạch, tôi và Cảnh Trừng được cấp quyền cư trú tại khu ký túc xá cao cấp và mức phụ cấp bữa ăn tăng gấp đôi.

Vừa bước vào phòng, mắt tôi đã sáng lên.

Diện tích không chỉ lớn gấp đôi trước đây, mà ngay cả chăn đệm cũng mềm mại và thoải mái hơn rất nhiều.

Xem ra, căn cứ đã tốn không ít công sức để chúng tôi có thể hoàn thành kế hoạch.

Chỉ là...

Ánh mắt tôi dừng lại trên người Cảnh Trừng.

Mùi tin tức tố thoang thoảng từ người hắn phát ra, so với tin tức tố của những Alpha khác thường gây nghẹt thở, tin tức tố của Cảnh Trừng lại dịu dàng hơn nhiều, tôi không hề ghét.

Nhưng... tôi luôn cảm thấy con người Cảnh Trừng có gì đó kỳ lạ.

So với con người, hắn giống một loài động vật hoang dã hơn, ánh mắt trần trụi đó nhìn chằm chằm khiến người ta lạnh sống lưng.

"Này."

Nghe thấy tiếng động, Cảnh Trừng đang ngồi xổm trước tủ quần áo sắp xếp hành lý quay đầu lại.

"Cậu biết sự sắp xếp của căn cứ rồi chứ?" Tôi gãi đầu đi về phía Cảnh Trừng, "Tôi không vòng vo nữa, nói thẳng luôn nhé. Tôi rất không hài lòng với việc mình nằm dưới, cho nên..."

Tôi lắc lắc cổ tay: "Chúng ta đánh một trận đi."

Không một Alpha nào cam tâm tình nguyện bị một Alpha khác đè dưới thân, ngay cả khi đó là sự sắp xếp của căn cứ cũng không được.

"Đánh nhau?"

Cảnh Trừng ngồi xổm trên mặt đất, biểu cảm không thay đổi, đôi mắt màu xám xanh yên lặng liếc nhìn tôi.

"Ừm, cậu thắng, tôi nằm dưới. Tôi thắng, cậu nằm dưới."

Cảnh Trừng nghiêng đầu, có vẻ đang suy nghĩ.

Rất nhanh, hắn gật đầu.

"Được, khi nào bắt đầu?"

"Bây giờ." Tôi cười nhe răng.

Hai phút sau, tôi bị Cảnh Trừng đè chặt trên giường.

Cảnh tượng giao chiến với Cảnh Trừng cứ mãi quẩn quanh trong đầu tôi.

Sau khi chứng kiến sức mạnh áp đảo tuyệt đối đó, ý định muốn phản đè của tôi ngay lập tức tan biến.

Trong căn cứ lại có một Alpha mạnh đến mức này sao?

Cứ như quái vật vậy...

Trên người tôi, Cảnh Trừng nhìn chằm chằm, tin tức tố mang theo sự hưng phấn dần dần tràn ngập khắp căn phòng.

Nhưng hắn không có bất kỳ hành động nào, chậm rãi rút lui khỏi người tôi.

Trán Cảnh Trừng lấm tấm mồ hôi, cánh tay rũ xuống bên hông cũng hơi run rẩy vì kích động.

Thế nhưng, hắn vẫn cố gắng ép mình rời mắt đi, cầm khăn tắm bước vào phòng tắm.

Nửa tiếng sau, Cảnh Trừng tắm xong, mang theo hành lý của mình trải một cái chiếu dưới đất ở vị trí xa nhất so với chiếc giường đôi.

Kể từ đêm đó, tôi và Cảnh Trừng luôn duy trì một cuộc sống chung kỳ lạ.

Giống như cố ý muốn lấy lòng tôi, Cảnh Trừng chăm sóc mọi sinh hoạt ăn uống của tôi mỗi ngày, ngay cả chiếc tất tôi cởi ra hắn cũng sẽ nhặt lên giặt sạch ngay lập tức.

Tôi không hiểu ý nghĩa những hành vi này của Cảnh Trừng, nhưng từ ánh mắt hắn nhìn tôi, Cảnh Trừng đối với Alpha như tôi không phải là không có ham muốn.

Cả ngày hắn cứ như một con ch.ó đói đang nhìn chằm chằm vào cục xương, nhưng lại e dè điều gì đó mà không dám mở miệng với tôi.

Vài ngày sau, cuối cùng tôi không nhịn được lên tiếng.

"Thôi được rồi, nhiệm vụ mà căn cứ giao cho chúng ta cậu cũng biết mà, đừng chần chừ nữa, mau bắt đầu đi."

Cảnh Trừng nuốt nước bọt, giọng nói khàn khàn: "Cậu đồng ý sao?"

"Không đồng ý thì tôi đã không đến đây rồi."

Cảnh Trừng im lặng vài giây: "Nếu người đến đây không phải tôi, cậu cũng đồng ý sao?"

Tôi: "?"

"Nói gì vớ vẩn thế?"

Tôi kéo Cảnh Trừng từ dưới đất lên người mình.

Cảnh Trừng chống tay bên cạnh tôi, nhìn tôi từ trên xuống dưới.

Tôi bị hắn nhìn đến toàn thân không thoải mái, quay đầu đi, thúc giục: "Nhìn gì nữa? Mau lên đi!"

Sau một thoáng im lặng, Cảnh Trừng đưa tay tháo dây lưng của mình.

Giây tiếp theo, tôi đã hối hận vì những gì mình vừa nói.

Cái này... sẽ c.h.ế.t mất thôi?

 

back top