THỨC TỈNH NĂNG LỰC ĐỌC TÂM, ĐỨA CHÁU TÔI NUÔI DƯỠNG LẠI MUỐN "BÍP BÍP" TÔI

Chương 11

Hạ Dã ôm điện thoại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn tôi.

Màn hình điện thoại đang phát một bộ phim "tài liệu" nhỏ.

Công cưng eo chó hung mãnh VS Chó con da trắng mảnh mai.

Mắt tôi không còn trong sạch nữa!

Đáng ghét hơn, con ch.ó con mảnh mai lại rất giống tôi.

“Hạ Dã, con thật là không biết xấu hổ!”

Tôi tức đến chóng mặt, giáng một cái tát vào mặt cậu ta.

Từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng đánh nó.

Hạ Dã bị đánh đến ngây người, nước mắt lưng tròng.

Cậu ta hoảng hốt như chú chó nhỏ làm chuyện xấu bị phát hiện.

“Chú nhỏ… con…”

“Năm đó chú không nên nhận nuôi con, đồ sói con.”

Tôi đau đớn nhắm mắt lại, đôi môi khẽ run.

Dục vọng của cậu ta đối với tôi đã vượt quá sức tưởng tượng của tôi.

Tôi phải làm sao đây? Chuyện này phải xử lý thế nào?

Toàn thân tôi như bị kim châm, quay lưng bước đi…

Hạ Dã nhào tới, ôm chặt lấy eo tôi.

Nước mắt nóng hổi thấm ướt quần áo tôi.

Cậu ta nghẹn ngào, giọng khàn đặc.

“Con… con thật sự thích chú…”

“Con không thể kiểm soát được bản thân, muốn chiếm hữu chú.”

“Chú nhỏ, chú đừng trách con có được không?”

Tôi chưa bao giờ gặp phải vấn đề nào khó giải quyết như thế này…

“Nhưng mà, chúng ta đều là đàn ông mà!”

“Hơn nữa chú còn là chú nhỏ nuôi nấng con lớn lên.”

Cậu ta ôm càng chặt, khóc càng dữ dội hơn.

“Tình yêu đích thực không phân biệt giới tính, đàn ông thì đàn ông.”

“Chú cháu thì sao, chúng ta đâu có quan hệ m.á.u mủ ruột thịt!”

Tôi thực sự không biết phải phản bác cậu ta thế nào.

Cậu ta đã trúng độc quá sâu, vô phương cứu chữa rồi.

“Đừng nói nữa, con bình tĩnh lại đi.”

Tôi cố gắng gỡ tay cậu ta ra, nhưng cậu ta không chịu buông.

Chúng tôi cứ như thế, âm thầm đối chọi nhau.

Hạ Dã ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt đẫm lệ đáng thương.

“Chú giận chú đánh chú mắng con đều được.”

“Cầu xin chú đừng bỏ rơi con, con sẽ c.h.ế.t mất.”

 

 

back top