【Chú ấy gầy đi nhiều rồi, mặt còn bị hóp lại.】
Một tiếng lòng thoáng qua lại khiến tôi vô cớ muốn khóc.
Tôi giả vờ bình tĩnh, gượng cười đối diện với họ.
Hạ Dã nhiệt tình giới thiệu cô gái này với tôi.
“Cô ấy là Khương Dung, là bạn gái của con.”
“Chú xem, cô ấy có giống chú không, ha ha.”
“Con suýt chút nữa đã nghi ngờ cô ấy là em gái thất lạc của chú rồi.”
Tôi cười khan ha hả, cảm giác khó chịu càng tăng thêm.
Trò đùa này chẳng buồn cười chút nào…
Khương Dung cười ngọt ngào, tinh nghịch vẫy tay.
“Chú nhỏ khỏe không, con là cháu dâu của chú.”
Tôi cảm thấy mặt mình sắp cứng đờ vì cười rồi.
【Sao chú nhỏ lại có vẻ không vui?】
【Mình có bạn gái rồi, lẽ ra chú ấy phải yên tâm chứ.】
【Mình sẽ không còn những ý nghĩ không đứng đắn với chú ấy nữa…】
Đúng vậy, đây là tình huống hợp lý nhất rồi.
Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác như vừa ăn phải ô mai xí muội vậy?
“Hai đứa chơi vui vẻ nhé, chú về nhà trước đây.”
Nói là về nhà, thực ra tôi đi thẳng đến quán bar…
Rượu ngoại tôi thường uống hôm nay lại cay xè cổ họng.
Tôi ho dữ dội, nước mắt trào ra.
Triệu Triệt như bóng ma xuất hiện, ngồi xuống bên cạnh tôi.
“Cố tổng, cậu thất tình à?”
“Lại đây khóc một trận trong vòng tay rộng lớn của anh trai đi.”
Tôi lạnh lùng liếc hắn một cái, cười khẩy.
“Triệu tổng, vết thương của cậu lành rồi à.”
“Cậu còn nói! Đồ cuồng đá trứng!”
“Lão tử suýt chút nữa bị cậu đá phế rồi, cậu biết không.”
Tôi bị hắn chọc cười, ánh mắt Triệu Triệt trở nên tham lam.
【Cố Yến Thư cười lên thật là quyến rũ c.h.ế.t đi được.】
【Tim lão tử ngứa ngáy sắp nổ tung rồi.】
【Tối nay chuốc say cậu ấy, một phát chiếm lấy!】
