TÔI LÀ NGƯỜI CHỒNG "DƯỠNG VỊ" TRONG BÀI POST

Chương 21

Nụ cười ôn nhu của Thi Dao vẫn còn trên mặt, nhưng ánh mắt lại lập tức mất đi tiêu điểm.

Những ngón tay thon dài của anh ấy siết chặt gấu áo của tôi, hiếm khi để lộ một chút yếu đuối.

“A Thận, chúng ta về nhà rồi nói được không?”

Tôi im lặng gật đầu.

Một cơn gió lạnh thổi qua, cơn say của tôi tỉnh táo được một nửa.

Khuyên Thiệu Kim Thủy quay về, tôi và Thi Dao trở về nhà.

Suốt dọc đường chúng tôi không nói thêm một lời nào.

Vừa vào nhà, anh ấy đã ấn tôi vào cửa, nụ hôn hiền hòa như mưa trước đây, giờ đây như một cơn bão táp ập xuống.

Tôi bị anh ấy hôn đến không nói nên lời, nức nở mềm nhũn trong vòng tay anh ấy.

Hàm răng hơi lạnh của anh ấy trừng phạt cắn vào hõm cổ tôi, ẩm ướt l.i.ế.m xương quai xanh của tôi.

Khiến tôi lạc lối trong sự tấn công của anh ấy.

Dùng chút lý trí cuối cùng, tôi hổn hển đẩy anh ấy ra.

“Ưm… anh còn chưa nói tại sao…”

Anh ấy hôn từng chút từng chút lên mắt tôi, giống như sợ mất đi điều gì.

“A Thận, nếu Thiệu Kim Thủy nói là thật, cậu sẽ làm gì?”

Tôi bị anh ấy hôn đến không mở mắt được, chỉ có thể nhắm mắt trả lời:

“Nếu là thật… tôi sẽ muốn biết lý do.”

Thi Dao thở phào nhẹ nhõm, nụ hôn trở nên dịu dàng trở lại.

Anh ấy vừa vuốt ve cơ n.g.ự.c của tôi, vừa nhẹ nhàng giải thích.

“A Thận, anh chỉ sợ cậu không thể chấp nhận, muốn thử xem có thể chữa khỏi cho cậu không, trong lúc không làm phiền cậu ngủ.”

 

 

back top