XUYÊN ĐẾN THẾ GIỚI ABO, TÔI ÔM CON CỦA KIM CHỦ BỎ TRỐN

Chương 6

Thoáng cái đã trôi qua một tháng.

Cái tên chó Cố Cảnh Lâm này, hôn môi thành nghiện, cứ tìm được cơ hội là tóm lấy tôi mà hôn.

Tôi muốn phản kháng cũng không được.

Cơ thể nguyên chủ này quá kỳ lạ, tôi rất khó tập luyện cơ bắp.

Hoàn toàn không thể địch lại Cố Cảnh Lâm.

Điều may mắn là.

Tiến độ chỉ dừng lại ở hôn môi và dùng tay, chưa đi sâu hơn.

Nhưng dù là vậy, tôi cũng sắp chịu không nổi rồi.

Thói quen là một điều đáng sợ.

Bây giờ hễ thấy Cố Cảnh Lâm cúi đầu ghé lại gần, tôi sẽ theo phản xạ nhắm mắt.

Tay anh ta vừa đặt lên eo tôi, tôi đã mềm nhũn nửa người.

Đôi khi hôn đến mức đầu óc choáng váng, còn bắt đầu mong chờ bước tiếp theo.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, làm tôi sợ toát mồ hôi lạnh.

Tôi là một thằng đàn ông thẳng!

Tuyệt đối sẽ không vì xuyên vào thân thể Omega này mà biến cong.

Không được.

Cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ không giữ được mình mất...

Đúng lúc tôi đang đau đầu làm sao trốn Cố Cảnh Lâm, thì anh ta lại tự mình rời đi trước.

Anh ta phải đi công tác một tuần.

Tôi tạm thời được tự do.

Tối hôm đó liền bay thẳng đến quán bar.

Rượu vừa uống được nửa chừng, trước mặt tôi xuất hiện thêm một người đàn ông lạ mặt.

"Omega?" Anh ta cười đánh giá tôi, "Sao lại đi uống rượu một mình?"

Anh ta tự nhiên ngồi xuống.

Tim tôi đập thịch một cái, phản ứng đầu tiên là muốn bảo anh ta cút đi.

Nhưng vẫn nhịn.

Tôi đến đây để thử xem mình có bị bẻ cong hay chưa.

Ngồi quá gần, tôi ngửi thấy trên người anh ta có một mùi thuốc s.ú.n.g hắc mũi.

Khiến tôi không khỏi nhớ đến mùi linh lan của Cố Cảnh Lâm.

Thấy tôi không phản ứng, tay anh ta dường như vô tình đặt lên vai tôi.

"Mời cậu một ly nhé?"

Cả người tôi cứng đờ, dạ dày cuộn trào.

Sao khi anh ta chạm vào tôi, cảm giác lại khác hẳn so với khi Cố Cảnh Lâm chạm vào...

Tay anh ta ngày càng gần gáy tôi, cảm giác buồn nôn cũng ngày càng mạnh mẽ.

Quả nhiên, tôi chưa bị bẻ cong.

Tôi nghiến răng tiếp tục nhịn, muốn thử xem đến bước nào thì tôi hoàn toàn không chịu nổi.

Ngay khi sắp chạm vào tuyến thể, người bên cạnh đột nhiên bị một lực mạnh quật ngã xuống đất.

Tôi giật mình, quay đầu lại.

Dưới ánh đèn lộn xộn, sắc mặt Cố Cảnh Lâm âm trầm, trên người thậm chí còn mặc nguyên bộ vest.

Tôi đứng đơ tại chỗ, tim suýt ngừng đập.

Chết tiệt.

Không phải hôm nay anh ta mới đi công tác sao?

Sao bây giờ đã về rồi!

Anh ta túm chặt cổ tay tôi kéo tôi đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Tôi mới đi có một ngày, cậu đã nóng lòng tìm người khác thế này rồi sao?"

Xong rồi.

Bị bắt quả tang tại trận.

Có mọc thêm trăm cái miệng cũng không giải thích rõ được.

 

back top