Đòi nợ của cha tôi.
Ông ta đã c.h.ế.t mấy năm trước rồi.
Thật nực cười, cả làng đều biết tôi bị lão già c.h.ế.t tiệt đó đuổi ra khỏi nhà từ năm 6 tuổi, giờ lại đến tìm tôi đòi tiền!
Tôi lăn lộn ngoài xã hội từ nhỏ, đánh nhau không ít. Giải quyết bọn họ không thành vấn đề.
Nhưng lần này đối phương gọi đến hơi nhiều người.
Một trận hỗn chiến.
Tôi bị thương, ngồi bệt xuống đất.
Bọn họ cũng chẳng được lợi lộc gì.
Đang phân vân có nên đánh tiếp hay không?
Đoạn Minh Châu đột nhiên xuất hiện.
Cậu ta phóng thích tin tức tố.
Tôi không ngửi thấy.
Nhưng ngay lập tức áp chế được bọn đòi nợ, bọn họ từng người một choáng váng đứng không vững.
Đoạn Minh Châu đi tới đỡ tôi.
Một người nhặt viên gạch bên đường, loạng choạng đi tới định đập tôi.
Nhưng hắn ta mơ mơ màng màng như say rượu.
Khi sắp đến gần, viên gạch trong tay hắn ta lắc lư, chậm chạp, không biết mục tiêu ở đâu.
Tôi vốn định đá hắn ta ra, nhưng Đoạn Minh Châu cao lớn đột nhiên quay người chắn trước mặt tôi, ánh mắt kiên định trừng mắt nhìn đối phương.
Đối phương đang loay hoay không nhắm trúng mục tiêu.
Thế là, viên gạch đập thẳng vào đầu cậu ta.
Chảy m.á.u rồi.
Tôi cạn lời, đá văng tên đó.
"Đồ chó ngốc, sao không tránh đi hả?"
Bị mắng, cậu ta lúng túng cúi đầu, nhẹ nhàng kéo tay áo tôi:
"Sai, sai rồi, đau, đau..."
"Cậu còn biết đau à!"
"Đau c.h.ế.t cậu luôn đi!"
Tôi vừa chửi rủa vừa lái xe ba gác chở cậu ta đến phòng khám, tốn của tôi một khoản tiền thuốc thang.
Đoạn Minh Châu còn rất nhõng nhẽo.
Alpha cao lớn, lúc khâu vết thương còn đòi tôi phải dùng tay che mắt cho cậu ta.
Quấn băng gạc xong thì vùi vào lòng tôi cầu an ủi.
Bị đứa bé giường bên cạnh cười nhạo:
"Haha đồ ngốc."
Đoạn Minh Châu hừ một tiếng, vùi sâu hơn vào lòng tôi.
Đối phương cười càng lớn hơn.
"Đừng cười nữa!"
Tôi quát lên một tiếng.
Đứa bé che mặt lại, không biết có còn cười không.
Đoạn Minh Châu dường như cảm thấy có người chống lưng, lại lộ mặt ra, cười ngốc nghếch với tôi, cái đầu quấn băng gạc trông càng ngốc hơn.
Tôi cũng hơi nhịn không được cười.
Kê đơn thuốc, cậu ta chê đắng, còn bắt tôi đi mua kẹo cho cậu ta.
Có kẹo ăn xong uống thuốc, cậu ta lại bị sốt.
Sau này tôi mới biết cậu ta bị sốt là do phản ứng căng thẳng sau khi bị đánh, bước vào kỳ mẫn cảm.
