Cười c.h.ế.t tôi. Tôi là một Beta, lại chưa học hành bao nhiêu, làm sao mà hiểu cái gì là kỳ mẫn cảm?
Tối đó cậu ta phát sốt, cọ xát tôi, cắn tôi.
Không chịu ngồi xổm ngủ ở cửa nữa.
Đè tôi xuống giường, thứ cứng rắn kia cứ cọ vào tôi.
Vừa đáng thương vừa khổ sở nhăn mặt:
"Nóng, đau."
"Khó chịu!"
"Đồ ngốc, cậu biết làm không!" Tôi cũng không hề hoảng hốt.
Tôi nghĩ chắc chưa ai dạy cậu ta.
Cậu ta cũng không thể thực sự làm gì tôi được.
Không ngờ cậu ta lại thực sự biết làm!
Cậu ta lật người đè tôi xuống.
Ngay sau đó, phía dưới tôi thấy lạnh.
Tôi quay lưng lại với cậu ta, không thể động đậy.
Mẹ nó, sức mạnh thật lớn!
Đoạn Minh Châu rất vội vàng.
Cậu ta cắn tuyến thể đã thoái hóa sau gáy tôi, cắn chảy cả máu.
Tôi hơi khó chịu.
Cậu ta còn dùng sức thúc.
"Sướng, sướng..."
Cậu ta thở dốc nói.
Cậu thì sướng rồi, tôi đau c.h.ế.t đi được.
...
