BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 75

Sáng sớm hôm sau, phần mềm theo dõi chuyến bay của Yến Trì nhận được một tin tức.

“Chuyến bay mới của Quý Việt Đình à,” Yến Trì ngủ nửa tỉnh, híp mắt cẩn thận xem qua, “Cất cánh từ Hải Kinh, đến...... San Francisco?”

Quý Việt Đình, sao lại phải quay về?

Cậu sững sờ một lát, đầu óc nhất thời không phản ứng lại.

Quý Việt Đình theo đuổi người, giống như một chú chó lớn ngậm dây thừng, anh sẽ chủ động đưa dây thừng trong miệng mình vào tay Yến Trì, để đối phương nắm giữ.

Mặc dù còn chưa ở bên nhau, nhưng anh đã rất tự giác, ngày nào làm gì, ngày nào muốn đi công tác, bay đến đâu, đi chuyến bay nào, hay tối nay giao tiếp với ai, có uống rượu không, anh thường xuyên sẽ chủ động thông báo, không sót một việc.

Anh biết Yến Trì thiếu cảm giác an toàn, cho nên anh không ngại m.ổ x.ẻ bản thân, triển lãm, tạo cảm giác an toàn cho Yến Trì.

Và hành vi như vậy, hiệu quả cũng vô cùng rõ rệt.

Khoảng thời gian mới tiếp xúc, Yến Trì sẽ chỉ bóng gió trong lúc trò chuyện, hỏi anh ngày nào đó có rảnh, hoặc có sắp xếp gì không, còn bây giờ, Yến Trì đã quen một cuộc điện thoại đi, dặn dò đối phương chú ý mang thêm áo ấm hoặc thuốc khi đi công tác, giao tiếp thì uống ít đi vài chén.

Mặc dù còn chưa xác nhận quan hệ.

Nhưng, đây là sự ăn ý độc quyền thuộc về hai người họ.

Tác dụng của quán tính, so với tự mình suy nghĩ lung tung, Yến Trì chọn gọi điện thoại trực tiếp cho Quý Việt Đình.

“Tỉnh rồi?” Quý Việt Đình rất nhanh nghe máy, tự nhiên hỏi, “Có ăn sáng chưa.”

Yến Trì còn ngây ngốc ngồi trên giường, nào đã lo bữa sáng: “Chưa có, tôi mới tỉnh, anh...... sao anh lại bay đi Los Angeles, là về nhà sao?”

“Ừm, trong nhà có chút việc,” Quý Việt Đình nói, “Đi ngay rồi về, sẽ không ở lâu.”

“À...... Quả thật cũng nên về một chuyến, anh đến Hải Kinh cũng vài tháng rồi,” Yến Trì xoa xoa tóc đen rối bù vì ngủ, tự mình vuốt tóc, “Tôi chỉ là vừa thấy tin chuyến bay, theo bản năng hỏi anh một chút.”

“Cậu không hỏi tôi, tôi cũng định thông báo với cậu, đều như nhau.” Quý Việt Đình cười nhẹ.

“À,” Yến Trì giả vờ cao lãnh hai giây, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, “Người nhà anh chắc đều ổn chứ.”

Nói xong, cậu nhớ đến mối quan hệ rối ren trong nhà Quý Việt Đình, lại vội vàng bổ sung, “À, ý tôi là, mẹ anh và anh trai họ.”

“...... Đều khá tốt,” Quý Việt Đình không nói nhiều, “Cậu còn ở trên giường à?”

“Ừm, chuẩn bị muốn bò dậy...... Nhưng hơi buồn ngủ, tôi nằm thêm hai phút nữa.”

“Hôm nay cậu đi phòng làm việc không, bữa sáng ăn ở nhà?”

“Ừm, tôi tự mình tùy tiện làm chút đi,” Yến Trì trở mình, cả người và điện thoại đều được bọc vào chăn, “Cũng không biết tủ lạnh còn có gì không, tôi tùy tiện ăn chút là được.”

“Không cần tùy tiện, cậu xem tầng đông lạnh, bên trong còn có sủi cảo chúng ta bọc lần trước, tôi bỏ vào túi nhỏ cho cậu, một túi sáu cái, tôi biết khẩu phần ăn của cậu không lớn, đó là lượng một lần,”

Quý Việt Đình không còn chút dáng vẻ Tổng tài nào, ngược lại thuộc lòng tủ lạnh Yến Trì, “Ngăn mát còn có hai bình sữa tươi chưa khui, tôi đặt ở ngăn khóa tươi cho cậu, lấy ra hâm nóng rồi uống, cẩn thận đau dạ dày.”

Đầu óc choáng váng, Yến Trì một mực “Ừm ừm ừm”.

Cuối cùng, Quý Việt Đình nói xong, cậu không nhịn được cảm thán: “Quý Việt Đình, anh là Cô Nàng Ốc Sên của tôi sao?”

“Cậu muốn nói có thể là.”

“Tôi nghĩ lại...... Vậy thôi bỏ đi.”

“Hửm?”

Yến Trì lười biếng ngáp một cái: “Trước đây xem chuyện cổ tích tôi đã thấy, Cô Nàng Ốc Sên vất vả quá, lúc đó tôi đã nghĩ, tôi không cần người yêu sau này mệt mỏi như vậy.”

Quý Việt Đình im lặng một lát, hỏi cậu: “Cho nên, tôi tính là người yêu của cậu?”

Yến Trì không đáp mà hỏi ngược lại: “Ngày diễn ra sự kiện thời trang lớn, anh sẽ đến, đúng không?”

“Đúng vậy.” Quý Việt Đình không hề do dự, “Yến Trì, những chuyện đã hứa với cậu, tôi chưa từng thất hứa.”

Cảm xúc không rõ di chuyển giữa hai người, có lẽ là do bị bịt kín trong chăn, nên tiếng hít thở của Yến Trì rõ ràng lạ thường.

“Đang suy nghĩ gì, có thể nói cho tôi biết không?” Quý Việt Đình hợp tác hạ thấp giọng.

Rất lâu sau, Yến Trì nói: “Tôi nhìn thấy địa điểm tổ chức sự kiện lớn, rất gần nhà tôi...... Quý Việt Đình, chờ kết thúc, anh có muốn lên ngồi chơi một chút không.” Nói càng ngày càng nhẹ.

Địa điểm vốn đã được đồng ý có thể ra vào, lúc này lại được khoanh vùng một cách đặc biệt, ý vị trong đó, không cần nói cũng biết.

Đưa ra lời mời gần như ám chỉ này đã là cực hạn của Yến Trì, nói xong, tai cậu chầm chậm đỏ lên nóng ran.

Lần này, đến lượt Quý Việt Đình không kịp phản ứng.

Sau một lúc lâu, tư duy chạy trốn quay về, không cần nói nhiều, anh đã hiểu ý Yến Trì.

“...... Thật sao?”

“Anh không muốn nói thì thôi.”

“Giáo sư Yến, tôi còn chưa nói gì mà, sao cậu lại quyết định thay tôi,” Quý Việt Đình cười khẽ, “Bây giờ mặt có đỏ không?”

Yến Trì co chân lại, sờ sờ tai, phủ nhận: “Không có.”

“Vậy chính là tai.”

“......”

“Đoán đúng rồi à?”

“Lười nói chuyện với anh!” Lần này Yến Trì mặt cũng đỏ, “Tôi còn phải làm bữa sáng, cúp máy đây.”

Điện thoại sắp bị cắt, Quý Việt Đình gọi lại cậu, động tác ngón tay Yến Trì hơi khựng lại, nghe đối phương nói:

“Bên sự kiện lớn Trường Ưng đã liên lạc rồi, tôi đã đổi vị trí, đổi sang bên tay phải cậu.”

“Yến Trì, tôi nhất định sẽ đúng giờ.”

Suy nghĩ bay lượn, rửa mặt đánh răng xong vùi vào tủ lạnh, Yến Trì quả nhiên từ ngăn mát tìm ra vài túi sủi cảo đông lạnh.

Trên túi giữ tươi dán nhãn, lần lượt viết “Cần tây thịt bò” “Cải trắng thịt heo” “Lòng đỏ trứng măng”, bên dưới khẩu vị, còn lần lượt viết “Yến Trì thích ăn nhất” “Yến Trì cảm thấy chưa đủ mặn” “Lần sau cho thêm lòng đỏ trứng muối”.

Những nhãn này làm người ta nhất thời đều không phân biệt được, đây rốt cuộc là tủ lạnh nhà cậu hay nhà Quý Việt Đình.

Nhìn thấy chúng, Yến Trì lại nghĩ đến, ngày đó mình bất quá tiện miệng nói câu muốn ăn sủi cảo, ngày hôm sau, Quý Việt Đình liền khai công ở nhà cậu.

Alpha cởi vest, giống như thường ngày, bảo Yến Trì thắt tạp dề cho anh.

Tay áo sơ mi cao cấp hàng hiệu bị bàn tay dính bột mì của Yến Trì tùy ý cuộn lên, tất cả gia vị rau củ thịt thà bày biện chỉnh tề trước mặt hai người, Tổng tài và Điều hương sư lại chuyển nghề, tự mình làm chủ quán sủi cảo.

Mặc dù Yến Trì không nấu cơm, nhưng trong nhà cái gì cũng có, đầy đủ mọi thứ. Quý Việt Đình cũng thần kỳ, lại cái gì cũng biết.

Yến Trì bất quá đi vào nhà bếp tìm cái chậu, quay lại, đối phương đã nhào bột xong, ngay cả vỏ sủi cảo có sẵn cũng không mua.

Ba loại khẩu vị sủi cảo bọc nửa ngày, bột mì còn lại nằm trên thớt, bay lung tung trong sự ha ha phi phác, Yến Trì đại kinh thất sắc, Quý Việt Đình thì nhanh tay lẹ mắt bắt mèo.

Giữa một mớ hỗn độn, hào quang trên người họ đều rút đi, còn lại, là niềm vui rất bình thường, rất đơn giản.

Nước sôi, sủi cảo nổi lên, Yến Trì ngây ngốc dùng muỗng vớt lên, thất thần đến tận Siberia, không suy nghĩ cắn một miếng, thoáng chốc, lưỡi bị bỏng đến co lại, y như mèo vậy.

Cậu phun cái lưỡi bị bỏng chạy vào nhà, nhảy ra bút ký hiệu, lại ở dưới nhãn của hai túi sủi cảo còn chưa ăn bồi thêm một câu.

“Sủi cảo Quý Việt Đình làm, thổi nguội rồi ăn!!”

 

back top