BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 81

Thì ra là tên tiếng Anh à.

Yến Trì đang bị làm cho mềm nhũn rất dễ nói chuyện, cũng không cảm thấy điều này có vấn đề gì.

Khóe miệng nhếch lên một chút cười, anh gọi ra: “Theron, là như thế này sao?”

“......”

Yến Trì nghi hoặc, lại nói: “Theron?”

Lần này, vừa dứt lời, anh bỗng nhiên ngẩng cổ, như thiên nga gần chết, tất cả âm thanh đều nghẹn lại trong cổ họng.

Trong sự gấp gáp tiến lại, đầu ngón tay Alpha còn treo bọt nước, gân xanh nổi lên hai tay không ngừng siết chặt.

Ngực lên xuống, Yến Trì mơ mơ màng màng nghĩ, họ ôm nhau thật chặt.

Alpha im lặng, sự chen chúc này khiến người ta thỏa mãn... Sự thỏa mãn chưa từng có.

Cho dù không phải tên thật của họ, cho dù chỉ là như vậy, cũng rất tốt.

Trong cơn sóng gió chưa định, Yến Trì miên man suy nghĩ, khuỷu tay chạm làm đổ cái hộp vuông đã được mở ra kia.

“T, Theron,” xưng hô mới có chút lạ lẫm, Yến Trì vấp một cái, “Sắp xong rồi sao......”

Anh nhớ rõ lúc mình mua hình như đã mua cỡ lớn nhất, mặc dù chưa tự mình so sánh, nhưng ký ức lần kỳ dễ cảm kia của Yến Trì vẫn còn mới mẻ, Quý Việt Đình... Hẳn là rất kinh người.

Alpha không nói, vài giọt mồ hôi từ tóc rơi xuống, dừng lại trên bụng mỏng của Yến Trì. Anh nắm lấy eo Yến Trì, đầu gối dịch về phía trước vài tấc.

“Ách!” Lập tức, Yến Trì nhịn không được nức nở, khóe mắt bị ép ra vài giọt nước mắt, sắp rơi mà chưa rơi.

—— Quả nhiên rất khả quan, hơn nữa hình như, vẫn chưa kết thúc.

Alpha cúi đầu, rất thương tiếc mà l.i.ế.m đi vệt nước kia, hỏi: “Khó chịu sao?”

Yến Trì khóc lóc lắc đầu.

Công tác chuẩn bị làm rất đầy đủ, Yến Trì một chút cũng không cảm thấy đau, từ đầu đến cuối, anh đều cảm thấy mình như được một đôi tay vững vàng nâng đỡ.

Quý Việt Đình ngày thường hôn môi đều sẽ thô nặng, hôm nay lại không có bất kỳ hành động quá mức nào.

“Yến Trì......” Alpha động tình, nỉ non cũng quyến luyến, “Thích cậu.”

Nghe đối phương lần lượt thổ lộ cõi lòng, trái tim Yến Trì bủn rủn đến tràn đầy.

Xuất phát từ bản năng, anh ôm lấy Alpha trong sự giao hòa: “Tôi cũng vậy.”

Khoảng cách hai người gần gũi hơn bao giờ hết, Alpha không một giây nỡ buông tay, ga trải giường hỗn loạn, ánh đèn mờ ảo, anh ôm Yến Trì ngồi dậy, hai ánh mắt cũng đan xen lưu chuyển trong tình mê.

Lại một lần nữa, anh bỗng nhiên nín thở, như nói bí mật nhẹ giọng nói: “Tôi thích cậu, không phải nhất thời hứng khởi, đã...... Rất lâu rồi.”

Lông mi chớp động, Yến Trì nghiêng đầu hôn anh, cũng nói: “...... Tôi cũng vậy.”

Trong thời gian trao đổi hai bí mật, Alpha đến đích.

Anh không có động tác tùy tiện, mà là cúi đầu, ngửi ngửi ở chỗ sau gáy Beta.

Sống lưng Yến Trì tê dại, anh biết, đây là bản năng Alpha đang tìm tuyến thể có thể đánh dấu, chỉ là rất không may, anh là một Beta, đã không có tin tức tố có thể làm đối phương vì đó hoa mắt say mê, cũng không có tuyến thể để chịu tải dục vọng.

“Theron, anh muốn đánh dấu tôi sao?”

Alpha phủ định: “Không.”

Yến Trì chờ anh trả lời.

“Tôi không muốn đánh dấu cậu, cắn vào sẽ rất đau, người chơi quá mức, thậm chí còn hứng thú với việc làm bạn lữ chảy máu,”

Alpha hôn lên làn da run rẩy của anh, “Tôi không muốn cậu như vậy, thấy cậu bị thương, tôi cũng sẽ không đạt được khoái cảm, chỉ biết đau khổ.”

“...... Vậy thế nào, mới có thể làm anh cũng vui vẻ.” Yến Trì chịu đựng sự ê ẩm, sờ sờ mặt Alpha.

Cân bằng hai bên phải có trọng lượng ngang nhau, tim Yến Trì mới không rơi xuống.

Lúc này, anh lại hy vọng đối phương đưa ra chút yêu cầu quá mức, họ đã là người yêu thân mật, nếu có thể, anh đều sẽ thỏa mãn.

Nhưng Alpha chỉ nghiêng đầu, cọ cọ trong lòng bàn tay anh:

“Có thể hôn cậu, là đủ rồi.”

Đôi mắt đen kia trước sau như một, vẫn chỉ chứa đựng mình anh.

Ngọn lửa cuối cùng rơi xuống, khoảnh khắc thiêu rụi cánh đồng hoang vu.

Trước nửa đêm, Yến Trì chủ động kỳ lạ, khiến người ta không chống đỡ được, Alpha thì dưới sự sử dụng của tin tức tố, nói hết mọi lời thô tục.

Giống như kỳ dễ cảm, Alpha vẫn thích ôm người từ phía sau, dán vào cổ đối phương, thấp giọng gọi anh: “Bảo bối......”

Cửa phòng ngủ chưa đóng, âm thanh đứt quãng lọt ra từ khe hở, bao phủ trong mưa gió bão bùng của Hải Kinh đêm nay.

Trong thành phố rộng lớn, người phụ trách sự kiện thời trang lớn đang buồn rầu, bực bội vì hai người biến mất rốt cuộc đã đi đâu, hot search trên mạng không ngừng, tò mò rốt cuộc kẻ thần bí có thể khiến đạo diễn cắt màn hình trong giây lát kia là ai.

Chuyến bay không thể cất cánh vẫn lưu lại ở sân bay, nước mưa tầm tã làm phiền bó hoa trước cửa sổ.

Trên bàn trà, hai chiếc di động bị ném lung tung, reo lên hết người này đến người kia, không biết qua bao lâu, mới rốt cuộc an tĩnh lại.

3 giờ sáng, Alpha bế Yến Trì đã hôn mê đi tắm rửa, chăn đệm đều đã được thay mới, thùng rác cũng được dọn sạch.

Yến Trì vô tri vô giác, mệt đến không được, mãi cho đến khi lại lần nữa nằm lên giường, được Alpha ôm từ phía sau, anh mới trong mùi bạc hà nồng đậm mở mắt.

Vòng tay Alpha rất ấm, Yến Trì chậm rãi xoay người, lung tung hôn lên xương quai xanh đối phương, trong miệng nói gì đó.

Quý Tụng Mân nắm lấy tay anh dưới chăn, hỏi: “Vừa rồi nói gì đó?”

Yến Trì mơ màng sắp ngủ, nhưng vẫn nắm lại, không ngại phiền phức mà lặp lại:

“Ngủ ngon...... Bạn trai.”

________________________________________

Một trận mưa to, nửa đêm tiếng sấm.

Cùng khắc tình ý hai bên hòa quyện, bờ đối diện Thái Bình Dương, trong phòng bệnh tư nhân sang trọng nhất, dụng cụ ghi lại chỉ số cơ thể bệnh nhân bỗng nhiên d.a.o động.

“Tích —— tích ——”

Y tá nghe tiếng tới, vội vàng đẩy cửa phòng.

Cô nhìn về phía giường bệnh, Alpha đã hôn mê nửa năm trên giường vẫn là dáng vẻ cũ, không có gì khác biệt.

Nhưng ngay sau đó, trong bóng đêm cô không nhìn thấy, ngón tay Alpha rũ bên người, không thể nhận ra mà cong xuống.

……

Một đêm hoang đường quá mức, Yến Trì tỉnh lại đã là hôm sau sau giờ ngọ.

Ngoài cửa sổ mưa gió hơi nghỉ, ánh sáng theo khe hở rèm cửa chui vào phòng ngủ, trên đuôi giường kéo túm thành một cái thật dài, giống cái đuôi đang lưu hành.

Yến Trì nhìn chằm chằm đã phát ngốc một lát, bộ não làm bằng m.ô.n.g còn chưa khởi động lại, vẫn ở trạng thái treo máy.

Đệm bên người hơi hơi hạ hãm, nhiệt độ còn chưa tan đi, Yến Trì híp mắt duỗi tay sờ loạn, không sờ đến người, chỉ sờ đến cái ổ chăn ấm áp dễ chịu. Alpha lớn như vậy đâu, đi đâu vậy?

Muốn tìm người, Yến Trì chống giường liền muốn ngồi dậy, nhưng eo vừa động, lại đột nhiên ngã trở về. “......?” Di chứng phóng túng lộ rõ, anh không cử động nổi.

Nằm ngửa tự hỏi nhân sinh xong, Yến Trì tính toán mở miệng gọi người, nhưng hé miệng anh mới phát hiện, giọng nói cũng khản đặc. “.” A, vậy thì không có biện pháp.

Yến Trì lựa chọn buông xuôi, trực tiếp nằm dài, sau đó trong lòng gọi Quý Việt Đình.

Làm như tâm linh thương thông, bất quá nửa phút, cửa phòng ngủ liền bị đẩy ra.

Quý Việt Đình cầm ly nước từ bên ngoài đi vào, tự nhiên mà vậy mở đèn đầu giường, thấy Yến Trì đã tỉnh, anh thuận đường đem người nâng dậy, dựa vào trên người mình.

“Tỉnh khi nào, trên người còn khó chịu không?” Quý Việt Đình đưa nước tới bên miệng anh.

Yến Trì khát đến không được, ngửa đầu uống ngụm lớn, ly nước thấy đáy, tình huống yết hầu bốc khói của anh cuối cùng tốt hơn chút.

Anh nói giọng khàn khàn: “Mới vừa tỉnh, Quý Việt Đình...... Tôi bị anh làm cho không cử động nổi.” Anh nói, chùy tay Quý Việt Đình, không dùng lực, bị Quý Việt Đình dễ dàng định tính là làm nũng.

“Tôi sai, không khống chế được, lần sau nhất định chú ý.” Quý Việt Đình xốc chăn, dùng thủ đoạn chồng chất dỗ Yến Trì xoay người, kiểm tra kỹ lưỡng một phen.

Xác nhận tình huống không tính nghiêm trọng, anh ôm người đến trên người mình, cùng chăm sóc trẻ con vậy vỗ lưng.

Yến Trì còn buồn ngủ đâu, giấc ngủ nướng đều không kịp ngủ: “Anh sao cứ luôn nhận sai với tôi, tôi vừa rồi nói đùa thôi, sẽ không thật sự chứ?”

“Không sao cả, tôi yêu nhận sai với cậu.” Quý Việt Đình ôm người liền nhịn không được muốn thân, “Cậu tùy tiện phê bình, tôi từ từ sửa.”

Yến Trì phụt một tiếng bật cười, nửa khép mắt treo trên người Quý Việt Đình, lại gần một lát lại muốn ngủ gật.

Vừa lúc độ ấm, vừa lúc người, không có sắp xếp một ngày, có thể tự do chi phối thời gian, chúng nó tổ hợp ở bên nhau, cấp Yến Trì mang đến cảm giác an toàn chưa từng có.

Trên người không mặc quần áo, Yến Trì không rảnh lo thể diện hay không thể diện, chỉ lung tung theo lưng Quý Việt Đình sờ xuống, ở vị trí trung ương, anh sờ đến mấy cái nhô lên. Rũ mắt quét tới, Yến Trì nghĩ tới, đó là dấu vết anh tối hôm qua cào ra.

Kỳ thật cái này cũng không thể trách anh...... Yến Trì nghĩ, eo có chút ê ẩm, vì thế thoáng động tác điều chỉnh một chút tư thế ngồi.

Nhưng cái này không điều chỉnh còn tốt, vừa điều chỉnh, anh bỗng nhiên phát hiện có chỗ nào đó không đúng.

“Anh sao còn......?!”

Yến Trì vừa kinh vừa sợ, vừa cúi đầu, mới phát hiện nửa người dưới Alpha liền quần cũng chưa mặc, chỉ quấn cái khăn tắm, lúc này còn bị anh cọ lỏng, mắt thấy liền phải rớt.

“Xin lỗi,” người nào đó lại bắt đầu nhận sai, “Trước kia chưa nếm thử qua, lần đầu tiên nhu cầu tương đối dồi dào.”

“......”

Dồi dào?

Chuông cảnh báo Yến Trì vang lên, bẻ đầu ngón tay tính toán tối hôm qua họ rốt cuộc đã làm bao nhiêu lần.

Ba bốn giờ thời gian, riêng anh nhớ rõ, ít nhất liền có ba lần.

Sau lại anh ngất xỉu rồi lại tỉnh lại, trong lúc đã xảy ra bao nhiêu, liền càng tính không rõ. Bao dùng hết không ít, còn rách không ít.

Lúc đó tên đã trên dây, hai người đều nóng vội, đằng trước không khí đều đã quên bôi trơn liền ôm đến một khối, thế cho nên sau lại một mảnh hỗn độn.

Gần kết thúc khi, Yến Trì đã mệt đến mơ màng sắp ngủ, hữu khí vô lực giữ chặt cánh tay Quý Việt Đình, nói với anh: “Nếu không...... Liền từ bỏ đi?”

Alpha những thứ khác đều dễ nói chuyện, duy độc chuyện này không đồng ý: “Không được, sẽ đau bụng.”

Vì thế trong sự lầy lội đầy tay, cái hộp vuông nhỏ kia thực mau liền tuyên bố khô kiệt.

“...... Ai,” hồi tưởng khởi những thứ này, Yến Trì rất là bất lực, “Vậy làm sao bây giờ?”

Quý Việt Đình bắt lấy tay Yến Trì đang bụm mặt, hôn hôn mí mắt mỏng của anh: “Không cần phải xen vào nó, lát nữa chính mình liền tiêu đi xuống.”

Đêm qua quá mức lửa, Yến Trì lúc này còn cảm thấy có thứ gì không ra ngoài, thật sự kinh không nổi lại đến một vòng, nhưng nghe thấy Quý Việt Đình nói như vậy, lại cảm thấy Alpha đáng thương. Cảm tính cùng lý tính phân nhà, nứt thành hai nửa, đông kéo tây túm, làm anh thực khó xử.

Quý Việt Đình nhìn ra suy nghĩ trong lòng anh, buồn cười nói: “Tiểu Trì lão sư, có ai nói với cậu chưa, đừng quá chiều Alpha?”

“A,” Yến Trì ngoan ngoãn gật đầu, “Có.”

 

back top