“Tới đi.”
Hai chữ vô cùng đơn giản, lại khiến lý trí Quý Việt Đình trực tiếp bị vứt vào cơn sóng thần cuốn đến tan nát, muốn ghép lại cũng không hoàn chỉnh.
Cố tình Yến Trì không hề hay biết, còn lo tự mình thân.
Tỷ lệ mỡ của Quý Việt Đình rất thấp, da bọc xương, ôm vào vừa thô bạo vừa rắn chắc, nhưng lại rất có cảm giác an toàn.
Yến Trì hôn cằm, lại hôn khóe miệng, yết hầu phía dưới cao cao phồng lên, lăn lên xuống trong lúc nuốt.
Khi Yến Trì nói chuyện luôn thích nhìn chằm chằm chỗ đó, anh cảm thấy rất gợi cảm, hôn lên cũng không quên chăm sóc vùng da thịt kia, cuối cùng còn như mèo, nhẹ nhàng l.i.ế.m một chút.
Yết hầu chợt lạnh, Quý Việt Đình theo bản năng nắm chặt eo Yến Trì, năm ngón tay siết chặt.
Nhất thời, bên tai vang lên một tiếng rên rỉ.
Yến Trì nửa khép mắt nhìn về phía anh, có chút giống trách móc.
Chưa có gì bắt đầu, nhưng khóe mắt anh đã đỏ, màu hổ phách còn kẹp theo hơi nước m.ô.n.g lung.
Quý Việt Đình hít sâu một hơi, từ từ cúi người dán n.g.ự.c mình vào anh: “Lát nữa làm sao bây giờ... Yến Trì, chuyện cậu muốn làm, sẽ chỉ quá mức hơn chuyện này.”
“Nhưng tôi xem trên mạng nói, đến sau này sẽ thoải mái, nếu cứ luôn dung miệng nói, chỉ có thể nói rõ kỹ thuật không tốt.” Yến Trì lạc hậu mà nghiêm túc lên.
Lại hít sâu một hơi, tai Quý Việt Đình toàn là vù vù.
Trên eo không ngừng truyền đến hơi ấm, Yến Trì bổ sung: “Bất quá lần đầu tiên, anh làm không tốt cũng không sao, tôi sẽ không trách anh.” Nói rồi, anh lại hôn hôn mặt Quý Việt Đình, để biểu thị sự trấn an.
“......”
Quý Việt Đình trước mặt Yến Trì chưa bao giờ trầm mặc như vậy, đây là lần đầu tiên phá lệ.
Bất kể đối phương nói gì, anh đều không cách nào đáp lại, chỉ có đáy lòng bỗng nhiên chấn động, dâng trào không thôi.
“Yến Trì, cậu cái gì cũng đã xem qua?” Anh hỏi.
Yến Trì híp mắt: “Quan trọng đều xem qua.”
“Những thứ này?”
“Thì... Chuẩn bị, sau đó, bắt đầu gì đó,” Yến Trì dời ánh mắt đi, “Anh đều biết mà.”
Quý Việt Đình không thừa nhận: “Tôi không biết. Giáo sư Yến, cậu dạy tôi đi?”
Làm sao mà dạy?
Yến Trì nhất thời không lấy lại tinh thần, thật sự coi Quý Việt Đình là tờ giấy trắng, chờ anh bình tĩnh lại, thoáng nhìn dục vọng trong mắt người trước mặt, nào còn có thể không rõ, Quý Việt Đình đây là đang trêu chọc anh.
Thấy Yến Trì không đáp, Quý Việt Đình hơi chống người dậy.
Tối nay, anh vốn không có ý định như vậy.
Anh thích Yến Trì, cũng không tính tham lam, khó khăn lắm được sự đồng ý có thể quang minh chính đại đường hoàng vào nhà, yêu thương còn không kịp, nào nỡ làm đau đối phương.
Một cái ôm, vài nụ hôn, dễ như trở bàn tay là có thể lấp đầy khẩu vị của anh.
Trước khi đến, anh đã làm vô số giả thuyết, bất kể là loại nào, anh đều có thể chấp nhận.
Nhưng loại trước mắt này, lại chưa từng nằm trong dự đoán của anh.
Yến Trì đặt lời mời trần trụi trước mặt anh, đem tình cảm đơn thuần nhất cho anh, Quý Việt Đình tự nhận mình không phải thánh nhân, cũng không có sức chịu đựng như vậy.
Có thể lùi lại một bước buông tay trong kỳ dễ cảm, có thể không ấn người theo đuổi khi Yến Trì lần đầu tiên hôn anh, đã là cực hạn.
Sự không quá ba lần, và tối nay, là lần thứ ba.
Quý Việt Đình cúi đầu, hôn từ giữa trán Yến Trì, lướt qua gò má, cằm và xương quai xanh.
Cúc áo sơ mi bị cởi từng viên, chất liệu lụa đặc biệt bóng loáng, bất quá khẽ bới, liền tuột khỏi lòng bàn tay Quý Việt Đình.
Lễ thượng vãng lai, Yến Trì cũng muốn giúp Quý Việt Đình, nhưng tay anh vừa đưa ra đã bị đối phương ấn xuống.
“Sao vậy?” Yến Trì không rõ nguyên do.
Quý Việt Đình lắc đầu: “Lát nữa nói, trước không cần phải xen vào tôi.”
Yến Trì rất trắng, toàn thân trên dưới đều không ngoại lệ, và chỗ duy nhất khác biệt, bị Quý Việt Đình hết sức chú ý, luôn mãi chăm sóc.
Yến Trì đẩy đầu anh, Quý Việt Đình liền thuận theo lực đạo hướng về phía trước.
Hơi nóng đã thiêu đốt khắp toàn thân, mơ hồ, Yến Trì toàn thân trên dưới cũng chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi lụa mở hơn nửa.
Đèn chiếu sáng trên trần phòng khách chói mắt, anh nâng tay che mắt, không đi xem Quý Việt Đình đang làm gì.
Ngay sau đó, anh lại đột nhiên trợn to mắt, không thể tưởng tượng mà ngẩng đầu.
“Quý Việt Đình!”
Yến Trì kinh ngạc nhìn lại, vừa lúc đối diện với đôi mắt đen kịt của Alpha.
Anh nhìn chằm chằm Yến Trì, giống như nhìn chằm chằm con mồi của mình.
“Không cần thiết ——” Yến Trì cắn môi dưới, muốn kéo anh ra.
Dường như không nghe thấy, Quý Việt Đình làm theo ý mình, che chắn tất cả âm thanh bên ngoài.
Không biết qua bao lâu, Quý Việt Đình đứng dậy, qua loa xé qua khăn giấy.
Anh bế người lên ngang hông, ôn tồn hỏi: “Đi phòng ngủ?”
“......” Yến Trì không còn sức lực, nằm gọn trong lòng anh, “Ừm.”
Cửa phòng ngủ không đóng chặt, Quý Việt Đình đẩy liền mở, vai chạm vào cửa một cái, lung tung mở mấy cái đèn.
Ôm một hồi lâu, Yến Trì hoãn qua, đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng bẻ mặt Quý Việt Đình, luống cuống hỏi: “Anh vừa rồi, ừm...... Nhả ra chưa?”
Quý Việt Đình cười một chút: “Bây giờ mới nhớ ra?” Nói rồi, anh há miệng.
“!” Yến Trì một tay che mặt mình.
“Là chính cậu, ngại ngùng gì?” Quý Việt Đình trêu chọc anh.
“Anh làm bậy cũng không nói với tôi một tiếng.” Lôi kéo liền chơi lớn như vậy, Yến Trì nào gặp qua trường hợp này, hiện tại tay chân còn bủn rủn.
Quý Việt Đình không đáp, chỉ đem người đặt ổn lên giường, sau đó đứng bên cửa sổ cởi nút, cởi áo trên.
Trong phòng ngủ chỉ có đèn cuối giường mở, Yến Trì ngẩng mắt, ánh đèn lờ mờ, quần áo tuột đi, vóc dáng Quý Việt Đình vẫn như cũ, giống như lần đầu tiên anh nhìn thấy trong video.
Yến Trì ngồi dậy, giống như trước đây đã nghĩ, duỗi tay sờ sờ cơ bụng Quý Việt Đình.
Điều kỳ diệu là, tay anh vừa chạm vào, vùng cơ bắp kia liền càng thêm căng chặt, đường cong cũng rất rõ ràng.
Đây là Quý Việt Đình khống chế sao? Không xác định, thử lại.
Dường như có được món đồ chơi hoàn toàn mới, Yến Trì nhịn không được sờ tới sờ lui.
Hơi thở trở nên thô nặng, Alpha nhẫn nại đến ngưỡng giá trị.
Anh quỳ lên giường, một tay nắm lấy cổ tay Yến Trì, không khỏi phân trần đè người xuống.
“Vui không?”
Yến Trì cảm thấy có chút nguy hiểm, nói vòng vo: “Vừa rồi, đồ vật bên ngoài, có phải còn chưa lấy?”
Quý Việt Đình hai tay vòng lấy eo anh, lời ít ý nhiều: “Túi tôi.”
Là ý bảo anh sờ sao? Yến Trì duỗi tay xuống.
Rầm, đồ vật căng phồng làm căng vải dệt theo thế rơi ra,
Túi bên trái, là chai thủy tinh.
Túi bên phải, là hộp vuông nhỏ.
Không khí vào một khoảnh khắc nào đó đột nhiên chuyển biến, không có điểm bắt đầu rõ ràng, chờ đến khi Yến Trì lấy lại tinh thần, đối phương đã chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa.
Sự tồn tại của vết chai mỏng trên ngón giữa vào giờ phút này bị phóng đại vô hạn, Yến Trì chưa bao giờ rõ ràng nhận thấy như vậy.
Cảm giác kỳ quái dâng lên, Yến Trì cố sức thích ứng, bám vào hai tay Quý Việt Đình thở dốc, eo lưng căng thành một đường thẳng tắp, giống như một cánh cung đã kéo căng, chỉ chờ mũi tên cuối cùng b.ắ.n ra.
“Quý Việt Đình......” Yến Trì cắn môi dưới gọi anh.
Rõ ràng là khoảnh khắc lưu luyến vạn phần, nhưng Alpha lại dùng tay trống che miệng anh, thấp giọng thỉnh cầu: “Không cần gọi tên này, được không?”
Yến Trì miệng lẩm bẩm: “Vậy muốn gọi anh là gì?”
Alpha vén lên mái tóc dính mồ hôi trên trán Beta, nhẹ giọng nói: “Theron...... Gọi tôi là Theron.”
