Ta đã chết, rồi ta lại sống.
Chỉ là nơi sống lại có chút không đúng.
Ta xuyên vào một cuốn tiểu thuyết ngôn tình cổ đại, cũ kỹ, chuyên ngược thân ngược tâm.
Không phải là nhân vật chính cũng chẳng phải nam phụ, chỉ là một vị hoàng tử pháo hôi không được nhắc đến nhiều.
Cuốn tiểu thuyết này kể về trưởng công chúa Mộ Thanh Ca của triều Đông Khải, kiếp trước nàng đã cầu xin Bệ hạ ban hôn nàng và người trong lòng là tướng quân Thẩm Quân, thành công kết hôn với nam chính Thẩm Quân.
Nhưng nàng nào biết hành động này lại khiến nam chính oán hận nàng.
Nguyên do là Thẩm Quân đã có người trong lòng, đó là tri kỷ của Mộ Thanh Ca — Lục Hoài Dao, con gái Thừa tướng, người đã được gả đi Nam Thịnh hòa thân.
Sau khi kết hôn, Thẩm Quân lạnh nhạt với Mộ Thanh Ca, thậm chí còn buông lời cay nghiệt, cuộc hôn nhân của hai người đầy rẫy rạn nứt.
Sau này Mộ Thanh Ca tình cờ biết được người Thẩm Quân yêu lại là Lục Hoài Dao, nàng đau đớn vô cùng, mâu thuẫn với Thẩm Quân càng thêm gay gắt.
Thêm vào đó là nữ phụ tâm cơ luôn cố tình quấy phá, ly gián, khiến nữ chính bị Thẩm Quân ngược tâm ngược thân hết lần này đến lần khác, cuối cùng uất ức mà chết.
Sống lại một đời, Mộ Thanh Ca quyết định thành toàn cho Thẩm Quân và Lục Hoài Dao, vì vậy nàng dứt khoát quyết định tự mình đi hòa thân.
Đêm tân hôn, tra nam Thẩm Quân phát hiện tân nương không phải Mộ Thanh Ca, kinh hãi tột độ, từ đó bắt đầu một loạt truy thê hỏa táng tràng…
Còn ta, Mộ Thanh Ngôn, đệ đệ cùng cha khác mẹ với nữ chính, một hoàng tử ốm yếu chỉ biết sống lay lắt trong hoàng cung.
Trong sách, dù là kiếp trước hay sau khi nữ chính trùng sinh, ta đều c.h.ế.t thảm thương.
Bị tra nam ra lệnh một tiếng, b.ắ.n thành sàng.
Đích thị là vai diễn pháo hôi.
Và giờ đây, pháo hôi này đã biến thành ta.
