Tuy nhiên, vị hoàng tử này có một điểm rất giống ta.
Từ nhỏ đến lớn đều là một kẻ bệnh tật.
Không mắc bệnh nan y, chỉ là thể chất quá kém, thỉnh thoảng bệnh nặng, bệnh vặt thì liên miên không dứt.
Sống trong bồn thuốc, chỉ cần đi nhanh một chút cũng sẽ thở không ra hơi.
Tình trạng của nguyên chủ còn tệ hơn ta.
Lúc mới xuyên qua tỉnh lại, ta cảm thấy cả người mình yếu ớt vô cùng.
Thêm vào đó là việc biết được cái kết cục bi thảm của mình, suýt chút nữa ta đã trợn ngược hai mắt mà ngất đi.
Nguyên chủ này, nói hay một chút là không có tâm kế; nói khó nghe một chút là ngu ngốc.
Bị kẻ tiểu nhân tùy tiện lừa gạt vài câu liền sốt sắng lao lên làm pháo hôi, rồi bị nam chính trừng phạt.
Để thay đổi cái kết cục c.h.ế.t thảm của mình, cách ổn thỏa nhất mà ta nghĩ ra vẫn là tránh xa nam nữ chính.
Càng xa bọn họ càng tốt, né tránh mọi cốt truyện, có phải là ta sẽ sống sót không?
Dựa trên cơ sở này, ta đã đưa ra một quyết định vô cùng thiên tài.
Vì vậy, ngày hôm đó, khi nữ chính trùng sinh đang nản lòng thoái chí tìm đến Hoàng đế để khuyên đổi người hòa thân thành nàng, ta đã nhanh chóng giành lời:
"Ta đi hòa thân!"
"Phụ hoàng, nhi thần nguyện ý đến Nam Thịnh hòa thân, thay người giải ưu."
Khi viết cuốn sách này, tác giả đã sử dụng một thế giới quan cổ đại tự sáng tạo, và trong miêu tả có tiết lộ rằng phong tục dân gian ở thế giới này khá cởi mở.
Phong thái đoạn tụ ở đây không phải là chuyện hiếm lạ gì.
Mặc dù vậy, cả Hoàng đế và Mộ Thanh Ca nhìn ta vẫn lộ ra vẻ kinh ngạc, bất ngờ.
Thần sắc ta không đổi, không hề có ý lui bước.
Không cần nghi ngờ.
Bệ hạ, nhi tử của ngươi là một tên đoạn tụ đó!
Đối với nhi tử/đệ đệ này, trong lòng Hoàng đế và nữ chính vẫn còn vài phần chân tình.
Hai người ngươi một câu, ta một câu khuyên can:
"Cơ thể ngươi vốn yếu ớt, đến Nam Thịnh e rằng sẽ không hợp thủy thổ."
Ta: "Nhi thần đã như thế này rồi, ở đâu cũng chẳng khác gì."
"Tiểu Ngôn, nghe nói tân đế Nam Thịnh khát m.á.u tàn bạo, thủ đoạn lạnh lùng. Lỡ như ngươi bị ức h.i.ế.p thì phải làm sao?"
Ta: "Vô sự, Hoàng tỷ. Thần đệ thích kẻ mạnh. Huống hồ hắn cũng không thể một quyền đánh c.h.ế.t ta được."
...
Và thế là, dưới sự mềm mỏng dai dẳng của ta, Hoàng đế cuối cùng cũng đồng ý, đổi người hòa thân thành ta.
