ĐỐI TƯỢNG YÊU QUA MẠNG LÀ KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 10

Lại qua hơn một tháng nữa.

Tôi nhìn tài khoản phụ chat với Bùi Viễn Thụ trong điện thoại, không khỏi cau mày.

Rõ ràng tôi đã trả lời hắn rất qua loa, nhưng người này dường như không cảm nhận được sự lạnh nhạt của tôi, vẫn ngày ngày gửi tin nhắn chào buổi sáng, tối và chia sẻ cuộc sống hàng ngày một cách đều đặn.

Trung bình, hắn gửi mười câu thì tôi chỉ trả lời một câu.

Thậm chí đôi khi còn cố tình nói những lời khó nghe để chọc tức hắn.

Ban đầu, hắn còn hỏi một cách tượng trưng:

“Vợ yêu không vui sao?

“Vợ yêu có tâm trạng không tốt sao?”

Nhưng sau khi tôi kiên quyết phủ nhận, hắn liền không bận tâm đến chuyện đó nữa.

Không phải, tại sao tên này lại không nhận ra bà vợ hẹn hò qua mạng này đang bạo lực tinh thần hắn chứ?

Diễn biến tiếp theo chẳng phải nên là không thể chịu đựng được nữa mà chất vấn, cuối cùng là đường ai nấy đi, không còn liên hệ gì nữa sao?

Nhưng sao tôi lại cảm thấy, tên Bùi Viễn Thụ này chẳng hề quan tâm đến thái độ của tôi chút nào?

Thật là khó hiểu.

“A Sóc.”

Rèm giường lại bị vén lên, giọng nói quen thuộc lại vang lên.

“Cuối tuần cậu có rảnh không? Ký túc xá chúng ta chưa từng đi ăn uống gì cả, hay là tổ chức một bữa đi? Dù sao cũng sắp cuối kỳ rồi.”

Đi ăn uống?

Đúng là từ khi nhập học đến giờ, ký túc xá chúng tôi chưa từng đi ăn ngoài.

Nhưng những lời này phát ra từ miệng Bùi Viễn Thụ thì hơi kỳ lạ.

Phải biết rằng, thời đại học hắn luôn vắng mặt trong các buổi tụ tập bạn bè, buổi tụ tập Hội sinh viên duy nhất phải tham dự cũng giao toàn quyền cho người khác tổ chức.

“Các cậu... đã định ngày giờ rồi à?”

Tôi thăm dò hỏi.

“Chưa, chỉ là bàn bạc với cậu trước thôi.”

Người đối diện nghiêng đầu.

“Vậy có thể dời sang cuối tuần sau không?”

“Cậu có việc à?”

“Cuối tuần này tôi đã hứa đi ăn với bạn rồi.”

“Bạn nào?”

Lông mày Bùi Viễn Thụ nhíu chặt, trầm giọng hỏi.

Liên quan gì đến hắn!

 

back top