Có E giả O muốn làm tôi.
May mắn là vợ tôi yêu tôi, cứu tôi và bảo vệ tôi.
Mặc dù tôi suýt bị đánh dấu, nhưng may mắn là vợ tôi đến kịp thời, thông tin tố chưa hoàn toàn truyền vào.
Chỉ cần uống nước điên cuồng, là có thể đào thải.
Thẩm Kiến Hi lục lọi trong túi, lấy ra một chiếc nhẫn kim cương to hơn quả trứng gà.
“Nhờ có chiếc nhẫn cậu tặng tôi trước đây có định vị, tôi mới có thể tìm thấy cậu kịp thời, chỉ tiếc là nó đã biến mất trong vụ nổ, bây giờ đeo cái tôi chuẩn bị đi.”
“Ê hề hề, Cố tổng nói với tôi nhẫn cưới rất quan trọng, kết hôn mà, tôi vẫn chọn cái đáng giá nhất, cậu thích không?”
Tôi: ......???
Sao câu này nghe quen thế nhỉ?
Chết tiệt, là nhẫn kim cương đáng giá, chứ không phải tôi à!
“Không phải, Cố tổng nào? Là thanh mai trúc mã của anh hay là Cố tổng bá đạo?”
“Cố tổng chính là thanh mai trúc mã Cố tổng bá đạo của tôi đấy.” Thẩm Kiến Hi có chút ngượng ngùng.
“Lúc đó anh ấy còn dạy tôi câu cậu nữa, nhưng thấy đám anh em của cậu sắp xếp cho cậu đi xem mắt, tôi thật sự không nhịn được, để không lừa cậu, tôi còn tự làm mình phá sản thật, rồi chạy đến chặn cậu, may mà cậu thật sự thích tôi.”
Tôi: ... Bị chơi xỏ rồi.
Tên hai mặt này vừa dạy Thẩm Kiến Hi câu tôi, vừa dạy tôi theo đuổi Thẩm Kiến Hi, hắn ta ghê gớm thế sao không lên trời luôn đi!
Nhưng may mắn là mọi chuyện đã qua.
Tôi ôm vợ hít hà, ám chỉ anh ấy, “Vẫn phải cảm ơn vợ đó nha, bản thân tôi tặng tiền còn tặng cả giường chiếu nữa đó.”
Thẩm Kiến Hi nghe xong, mừng rỡ khôn xiết.
Một tay kéo tôi lại.
Phụt!
Tôi: !!!
Đại ca không phải anh là O sao?
