Trước khi xuyên thư, tôi là một giáo viên thực tập vừa mới thi đậu chứng chỉ sư phạm.
Vào đêm trước khi ký hợp đồng, tôi bị người có quan hệ chen mất suất, điều đó có nghĩa là tôi lại phải tìm trường học lại từ đầu, hơn nữa cũng không đảm bảo sẽ không có người có quan hệ như vậy lại chen mất suất của tôi.
Người lớn tuổi thường nói, nghề giáo là chén cơm sắt, còn tôi thì ngay cả chén cơm cũng bị cướp.
Trong lúc mờ mịt và bất lực, Hệ thống tìm thấy tôi.
"Ký chủ, có muốn cơ hội phát tài không? Ta có một nhiệm vụ xuyên thư, trở về thời niên thiếu của một hôn quân bạo ngược, mê đắm tửu sắc, sau đó dạy dỗ hắn trở thành một bậc minh quân."
"Hoàn thành nhiệm vụ xong, ngươi có thể an toàn trở về thế giới thực và nhận được một trăm triệu tiền thưởng. Có tiền rồi, ngươi có thể thoát khỏi sự lo lắng, từ từ tìm kiếm mục tiêu cuộc đời."
Dạy học và giáo dục con người? Đúng chuyên ngành của tôi rồi, tôi còn có chứng chỉ hành nghề nữa cơ.
Chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ, tôi có thể có được nhiều tiền như vậy, tôi lập tức chấp nhận liên kết và bắt tay vào làm.
Sau khi xuyên thư, tôi mới phát hiện đây là một cuốn tiểu thuyết về quyền mưu, và tâm tư nam chính đều là những tính toán.
Khi tôi xuyên qua, chính là lúc Khương Sâm bị bắt nạt tàn nhẫn nhất.
Lúc này, mẫu phi của hắn đã qua đời từ lâu, Hoàng đế bận rộn chính sự và sủng ái những phi tần trẻ tuổi khác, căn bản không nhớ đến hắn.
Trong Hoàng cung, người người đều nịnh cao giẫm thấp, tuy hắn là Hoàng tử, nhưng không một ai để tâm.
Ngoài việc bị cung nữ, thái giám lơ là mỗi ngày, các Hoàng tử khác còn tùy tiện sỉ nhục, ức h.i.ế.p hắn.
Lần đầu tiên tôi gặp Khương Sâm, hắn bị treo trên cây, môi bị ánh nắng phơi khô đến bong tróc da.
Nhìn người sắp bị say nắng kiệt sức, đôi mắt hắn vẫn sắc bén và có thần, hắn dường như muốn khắc ghi mọi khổ đau đã trải qua một cách tỉ mỉ trong đầu.
Sau khi tôi giải cứu Khương Sâm xuống, hắn lập tức đẩy ngã tôi.
"Muốn làm gì ta thì cứ ra tay đi, đừng làm mấy chuyện giả tạo như thế này, ta không tin bất kỳ ai."
Nói xong, hắn trừng mắt nhìn tôi một cái thật mạnh, lập tức xoay người bỏ chạy.
Mười bốn tuổi, nhưng hắn lại gầy gò, trông còn không lớn bằng đứa trẻ bảy tám tuổi.
Tôi phủi m.ô.n.g đứng dậy, lợi dụng thân phận tiện lợi để thăm dò tin tức trong cung, sau đó về nhà thức khuya viết giáo án.
Hệ thống còn nhắc đến chuyện trong cốt truyện gốc với tôi.
Khương Sâm được sinh ra khi mẹ hắn còn được sủng ái, thời thơ ấu hắn cũng từng nhận được sự yêu thương từ phụ hoàng và mẫu phi.
Nhưng cảnh tốt chẳng kéo dài được bao lâu, trong cung lại có thêm hết đợt mỹ nhân này đến đợt mỹ nhân khác, mẫu phi hắn vì thế mà thất sủng, trở nên u buồn mẫn cảm, cuối cùng uất ức mà c.h.ế.t trong cuộc chiến cung đấu.
Sự lạnh lùng vô tình của Hoàng đế càng đẩy Khương Sâm từ thiên đường xuống địa ngục.
Hắn chịu đựng sự thờ ơ, chèn ép và ức hiếp, dần dần trở nên đa nghi và âm u. Sau khi hắc hóa, hắn ẩn nhẫn nhiều năm, cuối cùng đoạt quyền thành công lên ngôi Hoàng đế.
Nhưng cũng vì ẩn nhẫn bị ức h.i.ế.p quá lâu, sau khi nắm được đại quyền, hắn trở nên bạo ngược và cuồng vọng, không chỉ xem mạng người như cỏ rác, mà còn tham lam tửu sắc.
Chỉ cần là người hắn thích, bất kể nam nữ, bất kể thân phận, đều sẽ bị cường đoạt, đùa giỡn đến chết.
Nói đến đây, Hệ thống thở dài một hơi.
"Tổng bộ nói nam chính không phù hợp với giá trị quan của nhân vật chính, đành phải tìm người bẻ thẳng hắn lại."
