NGƯỜI TÔI YÊU THẦM LÀ THẲNG NAM

Chương 16

Tôi quay sang nhìn Bùi Trình.

Đều thấy được sự kinh ngạc và nghi ngờ trong mắt đối phương.

"À? Sao các cậu lại nghĩ như vậy?"

Cô gái cũng rất ngạc nhiên.

"À? Chẳng lẽ hai cậu không yêu nhau sao? Vậy mà ngày nào hai cậu cũng như thế này thế kia, rất khó để mọi người tin là hai cậu không yêu nhau đâu."

Tôi nhắm mắt lại, quả nhiên.

Tôi biết mà.

Chắc chắn sẽ có người hiểu lầm.

"À! Hai cậu có phải ngại không, không sao đâu không sao đâu, tụi mình đều hiểu mà, với lại tụi mình cũng 'đẩy thuyền' hai cậu lắm nhé, vợ chồng son mà, cãi nhau trên giường làm hòa dưới gối, cố lên nhé!"

Cô gái nói xong thì quay người lại.

Chỉ còn lại tôi và Bùi Trình nhìn nhau một cách ngây ngốc.

"Thực ra, nếu không phải tớ là bạn cùng phòng của hai cậu, biết chuyện giữa hai cậu, thì tớ cũng sẽ nghĩ hai cậu đang yêu nhau đấy, nhưng không trách cậu đâu, chủ yếu là do cái tên ngốc Giang Kỷ kia, ra tay không biết nặng nhẹ gì cả, không trách cậu đâu, không trách cậu."

Tôi không nhịn được thở dài.

"Sau này khi cậu ta nghĩ thông suốt, tớ nhất định phải bắt cậu ta giải thích rõ ràng, thảo nào đoạn thời gian gần đây không có ai tỏ tình với tớ nữa."

Mặc dù tỏ tình thì chắc chắn cũng bị tôi từ chối.

Nhưng tôi không muốn bị hiểu lầm là đã có người yêu rồi!

Trước phản ứng bất thường gần đây của Giang Kỷ, tôi và Bùi Trình thống nhất giả vờ như không nhìn thấy cậu ta.

Dù sao không để ý đến cậu ta, cậu ta cũng sẽ tự điều chỉnh được bản thân.

Nhưng ánh mắt cậu ta nhìn tôi hình như có chút thay đổi.

Tôi luôn cảm thấy cậu ta lén lút nhìn trộm tôi từ phía sau.

Nhưng vừa quay lại thì cậu ta lại trở lại bình thường.

Khiến tôi luôn nghĩ đó là ảo giác của mình.

 

 

back top