NGƯỜI TÔI YÊU THẦM LÀ THẲNG NAM

Chương 15

Sau khi Bùi Trình quay lại, ký túc xá trở nên yên tĩnh một cách kỳ lạ.

Tuy nhiên điều này không ảnh hưởng lớn đến tôi, tôi đã đạt được mục đích của mình rồi.

Chỉ cần cho Giang Kỷ một chút thời gian, cậu ta chắc chắn sẽ nghĩ thông suốt.

Nhưng kể từ ngày đó, mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên kỳ lạ.

Cứ như thể tôi là một người chủ vô trách nhiệm, còn Giang Kỷ là chú chó nhỏ bị tôi bỏ rơi.

Cả người cậu ta toát ra một luồng khí áp thấp.

Tôi chỉ nói với cậu ta là tôi thích con trai mà cậu ta đã suy nghĩ không thông như thế này rồi.

Nếu tôi nói thẳng với cậu ta, người con trai tôi thích chính là cậu ta.

Thì chắc cậu ta sẽ dọn ra khỏi ký túc xá ngay trong đêm mất.

"Luôn cảm thấy kỳ quặc thế nào ấy, cậu có muốn nói chuyện lại với Giang Kỷ không?"

"Không cần đâu, cậu ta chỉ là chưa nghĩ thông suốt lúc này thôi, nghĩ thông rồi sẽ ổn thôi, trước đây còn tưởng cậu ta không phải là thẳng, bây giờ thì thấy cậu ta chính là trai thẳng rồi, nếu không cũng không cần phải tự tiêu hóa lâu như thế."

Bùi Trình cũng gật đầu.

"Cậu nói đúng, may mà cậu không nghe lời tớ lao lên cưỡng hôn cậu ta, nếu không khó mà tưởng tượng được sau này hai cậu sẽ phải đối xử với nhau như thế nào."

Tôi gật đầu.

Thực sự phải cảm ơn bản thân lúc đó vẫn còn chút lý trí.

Nếu không thì sẽ toang luôn rồi.

Đúng lúc tôi và Bùi Trình đang đoán xem Giang Kỷ cần bao lâu để tiêu hóa chuyện này.

Một cô gái ngồi hàng ghế trước đột nhiên quay lại gần.

Nhìn tôi với vẻ tiếc nuối.

"Thích Diễn, cậu và Giang Kỷ có phải xảy ra chuyện gì không?"

Tôi: "Hả?"

"Gần đây hai cậu không đi cùng nhau nữa, gặp mặt cũng không chào hỏi, cũng không nghe thấy Giang Kỷ ngày nào cũng 'bé cưng' 'bé cưng' nữa, thậm chí hai cậu đi học cũng không ngồi cạnh nhau, hai cậu không phải là chia tay rồi đấy chứ?"

 

 

back top