OMEGA BỊ XEM LÀ BÌNH HOA DI ĐỘNG TRONG TEAM TOÀN ALPHA

Chương 3

Biểu cảm của Trần Tầm khựng lại rõ rệt.

Có vẻ rất ngạc nhiên, rằng tôi lại nói chuyện với cậu ta như thế.

Sau khi phản ứng lại, cậu ta đảo mắt, lầm bầm một câu "tiểu gia tử khí" (tính cách hẹp hòi, trẻ con).

"Dư Huyên, fan có thích cái hình tượng phế vật của cậu thì thôi đi, giờ cậu diễn thật luôn rồi à? Tiêm thuốc ức chế vào là được, sao lại không chịu nổi?''

"Chẳng qua là hôm nay mọi người nói chuyện vui vẻ, lên xe quên mất cậu. Kết quả thì sao, quay đầu lại thấy cậu lại đang cố tạo hình tượng, tôi thấy cậu nên đi làm diễn viên chứ không phải làm thần tượng!"

Cậu ta thấy tôi vẫn đứng bất động trong nước biển, lại cố gắng bước lên một bước.

Tôi lùi lại một bước: "Không cần kéo tôi, tôi không về đâu."

Trần Tầm dường như không muốn làm ướt quần áo và giày, dừng lại trên bờ, vẻ mặt khó coi:

"Ai cầu xin cậu về!''

"Cậu thật sự muốn rời nhóm đúng không! Được, cậu về nói rõ với mọi người, nếu tất cả đồng ý, sau khi cậu rời đi, việc cậu bán thân hay c.h.ế.t cũng không liên quan gì đến bọn tôi nữa!"

Nói xong, tôi quay lưng đối diện với biển lạnh, bước đi càng lúc càng xa.

"Được lắm Dư Huyên, giỏi thật đấy, quen cậu bao nhiêu năm chưa từng thấy cậu biết bơi, giờ lại đột nhiên biết bơi—"

Tiếng cười khẩy của Trần Tầm chợt chuyển thành hoảng loạn.

Nước biển đã nhấn chìm đỉnh đầu tôi, nuốt trọn hơi thở.

Tiếng kêu kinh hãi của Trần Tầm ngày càng xa, tôi sặc nước biển tanh mặn.

Chỉ cảm thấy thật sảng khoái.

Oxy cạn kiệt, ý thức chìm vào bóng tối.

......

 

back top