Anh ôm vô cùng chặt, Vu Trăn nhẹ nhàng tránh hai cái nhưng không thoát ra, đành phải nơm nớp lo sợ mà ngủ một đêm trên giường Alpha.
Khi Địch Bá Kim tỉnh lại, lọt vào tầm mắt là Vu Trăn đang ngủ say bị anh ôm chặt vào lòng.
Anh kinh ngạc một chút nhớ tới những gì mình đã làm tối qua, bình tĩnh mà giả vờ như không có gì không để lộ ra, lén lút buông Vu Trăn ra rồi rời đi.
Vu Trăn tối qua rất muộn mới ngủ, không hề nhận thấy động tĩnh Địch Bá Kim đi, sau khi dậy ngây người một lát lặng lẽ dọn dẹp phòng, ngoài ý muốn cùng Địch Bá Kim duy trì loại ăn ý kỳ lạ coi như không có chuyện gì xảy ra này.
Vu Trăn có vẻ không hề có bất kỳ phản ứng gì này làm Địch Bá Kim bỗng nhiên có chút cảm thấy hứng thú với người phối ngẫu hợp pháp xa lạ này của mình.
Anh gọi dì giúp việc phụ trách dọn dẹp nơi ở kia tới hỏi thăm một chút động thái sinh hoạt của Vu Trăn, muốn biết cậu bình thường là bộ dạng gì.
Đáp án nhận được có chút ngoài ý muốn lại rất hợp lý. Dì giúp việc nói Vu Trăn mỗi ngày đều vào cùng một thời gian đi ra cửa hàng hoa của cậu, sau đó ở thời gian tương tự về nhà, cuộc sống nhất thành bất biến.
"Cậu ấy không có dẫn bạn bè về nhà bao giờ sao, cũng không có đi ra ngoài chơi với bạn bè?"
Dì giúp việc suy nghĩ một chút lộ ra một nụ cười chất phác: "Tôi chưa từng nhìn thấy qua, không dám nói quá khẳng định, nhưng chắc là không có."
Địch Bá Kim ngây người.
________________________________________
Không lâu sau, Địch Bá Kim nhận lời mời tham gia một buổi tiệc rượu trong giới làm ăn.
Những trường hợp như vậy bất kể kết hôn hay chưa đều sẽ dẫn theo một bạn nữ hoặc bạn nam, Địch Bá Kim tự nhiên là muốn dẫn theo Vu Trăn đi.
Anh đã dặn trợ lý thông báo trước cho Vu Trăn và đặt quần áo cho cậu, nói cho cậu biết anh sẽ đến đón cậu.
Vu Trăn không thích những trường hợp như vậy lắm, cậu nhìn bộ dạng mình mặc lễ phục trong gương mím môi, nhưng đây là lần đầu tiên cậu cùng Địch Bá Kim tham dự sau khi kết hôn, không thể không đi, còn phải cùng Địch Bá Kim giả vờ một bộ dạng ân ái mới được.
Khi vào cửa, Địch Bá Kim chủ động nắm lấy tay cậu, các ngón tay lồng vào kẽ tay cậu.
Vu Trăn nghĩ đến mình không cần phải bận tâm nhiều, một mình Địch Bá Kim là có thể diễn rất tốt, cậu chỉ cần phối hợp anh biểu diễn.
Cậu bưng một ly rượu thong dong làm một cái bình hoa yên tĩnh, Địch Bá Kim bỗng nhiên nghiêng đầu: "Cậu có thể uống rượu không?"
Vu Trăn nghĩ nghĩ nói: "Uống không nhiều lắm."
"Vậy không uống."
Địch Bá Kim trắng trợn táo bạo lấy đi ly rượu của Vu Trăn đổ vào ly của chính mình rồi đổi cho cậu nửa ly nước lọc.
Vu Trăn nhận lấy chớp chớp mắt: "Cảm ơn."
"Không có gì."
Có thể không uống rượu, tâm trạng Vu Trăn lập tức thả lỏng rất nhiều, cậu một chút cũng không thích uống rượu, không thích tư duy trở nên trì độn vì cồn còn phải ứng phó với những người đó.
Trên đường về cùng lúc đến giống nhau, Vu Trăn và Địch Bá Kim ngồi ở hàng ghế sau, Địch Bá Kim tựa lưng vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi, trông có vẻ như đã uống say.
Vu Trăn cũng không để ý Địch Bá Kim đã uống bao nhiêu rượu, nhớ tới chuyện anh đổi nước cho mình liền kéo kéo ống tay áo Địch Bá Kim, Địch Bá Kim nhìn về phía cậu.
"Sao vậy?"
"Anh mệt mỏi thì có thể dựa vào đây."
Địch Bá Kim kinh ngạc cười khẽ một chút: "Không cần, tôi không có say."
Anh không cần, Vu Trăn cũng rất yên tâm thoải mái, trở lại sự yên tĩnh nhắm mắt lại của mình.
Đi lại mấy tiếng đồng hồ cậu cũng rất mệt, thả lỏng xuống khi sự uể oải dâng lên, bất tri bất giác đã ngủ thiếp đi, tỉnh lại lại phát hiện mình đang dựa vào người Địch Bá Kim.
Điều này liền làm cậu thật ngượng ngùng, cậu ngồi thẳng dậy muốn xin lỗi, Địch Bá Kim lại nhắm mắt lại giống như không phát hiện, Vu Trăn lại lặng lẽ ngậm miệng.
Sau khi về đến nhà xuống xe, Vu Trăn phát hiện Địch Bá Kim cũng đi theo xuống, hơi có chút chần chừ hỏi: "Anh hôm nay muốn ở lại sao?"
Địch Bá Kim không trả lời vấn đề của cậu, chỉ là không dừng lại tiến lên ôm lấy vai cậu, một bộ dạng rất là thân mật, không đợi Vu Trăn kịp phản ứng anh lại cúi đầu áp sát, gần đến mức Vu Trăn có thể ngửi thấy mùi cồn nhàn nhạt trên người anh, như là muốn hôn mình.
