OMEGA Ở NHÀ KHÔNG ĐƯỢC SỦNG, CƯỚI VỀ TA SỦNG

Chương 7

Em trai chính là muốn Vu Trăn cậu không được sống yên ổn, hắn muốn hủy hoại tất cả của cậu, làm cậu tiếp tục làm cái người trong suốt vâng vâng dạ dạ như sống trong thế giới tường kép không ai để ý kia.

Hắn cười dữ tợn trong lòng cầu chúc cho mình thành công, nhưng một bóng trắng đã chặn đường đi của nước, đứng chắn bên cạnh Vu Trăn.

Bàn tay định giơ lên ngăn cản của Vu Trăn bị Địch Bá Kim chặt chẽ ôm vào trong ngực, một giọt nước ấm cũng không b.ắ.n tung tóe lên người cậu, nhưng cái ôm của Địch Bá Kim trong nháy mắt trở nên cứng đờ.

Vu Trăn nghe được tiếng hít thở tạm dừng và tiếng rên rỉ nhịn đau của anh, tim cậu cũng đi theo tạm dừng.

"Anh thế nào, anh có khỏe không?"

Địch Bá Kim chậm rãi buông cậu ra lại cẩn thận nhìn kỹ mặt cậu, không thấy cậu bị thương mới lắc lắc đầu: "Không có việc gì."

Trường hợp lập tức hỗn loạn lên, lúc ly nước ấm kia tạt về phía Vu Trăn, cha cậu đã lộ ra một thoáng biểu tình hoảng sợ, nhìn thấy chén nước vững vàng hắt lên người Địch Bá Kim thì lại chuyển thành kinh hãi.

Em trai đứng tại chỗ không dám tin nhìn Địch Bá Kim với chiếc sơ mi trắng ướt đẫm, bên tai là lời quở trách của cha và sự lo lắng của mẹ kế.

Hắn hoàn hồn khi ánh mắt lạnh lẽo của Địch Bá Kim nhìn qua, hắn đã làm cái gì vậy?

"Tôi, tôi không phải cố ý, tôi chỉ là lòng bàn chân bị trượt..."

Hắn có chút nôn nóng mà giải thích, Vu Trăn vốn luôn không lộ tài năng cười lạnh một tiếng: "Lòng bàn chân bị trượt? Vậy cậu rót một ly nước nóng là muốn làm gì, uống sao? Cậu hiện tại uống cho tôi xem, tôi liền tin cậu là lòng bàn chân bị trượt."

Địch Bá Kim bận tâm còn có nữ quyến ở đó nên không cởi áo trên, nhưng Vu Trăn nghĩ cũng biết trên người anh sẽ bị bỏng thành bộ dáng gì, chỉ bỏ xuống một câu như vậy rồi kéo Địch Bá Kim đi tắm nước lạnh hạ nhiệt độ.

Mặc dù đã hạ nhiệt độ như thế, khi cởi áo sơ mi vẫn bị lột đi một mảng da, ngay cả bác sĩ đến nhìn thấy đều nhịn không được hít sâu một ngụm khí lạnh, cảm thán Alpha thế nhưng có thể cố nhịn không hé răng.

Vu Trăn nhìn thấy một mảng lưng thê thảm không nỡ nhìn kia tức khắc hốc mắt cay xè nắm chặt quyền.

Trong lòng cậu bỗng nhiên dâng lên sự tức giận ngập trời, cậu muốn cho người em trai tốt của cậu cũng nếm thử loại mùi vị này.

Địch Bá Kim bắt lấy cổ tay cậu bẻ ngón tay cậu ra: "Đừng nóng vội."

Vu Trăn hít sâu một hơi quay mặt đi, lại quay lại xem bác sĩ vệ sinh và bôi thuốc cho vết thương Địch Bá Kim.

Nước hắt vào nửa bên trái của Alpha, từ chỗ gần vai vẫn luôn lan tràn đến vị trí phần lưng giữa và dưới, nơi nghiêm trọng nhất vẫn là sau vai, nổi lên bóng nước trông thê thảm không nỡ nhìn.

Địch Bá Kim không hề hé răng, Vu Trăn cảm thấy phía sau lưng mình cũng đau theo, phản lại cầm bàn tay Địch Bá Kim mượn anh nhịn đau, Địch Bá Kim liền nắm lấy không buông cho đến khi rời đi.

________________________________________

Ở trên xe Địch Bá Kim cũng chỉ có thể ngồi thẳng tắp, nửa người nghiêng dựa vào tư thế quá chướng tai gai mắt, anh thà rằng ngồi thẳng.

Vu Trăn vẫn luôn trầm mặc, không biết là bị dọa tới rồi hay là tức giận tới rồi lại hoặc là cả hai đều có.

Hôm nay Địch Bá Kim mới được chứng kiến địa vị của Vu Trăn trong ngôi nhà kia thấp đến cỡ nào.

Chẳng sợ Vu Trăn thiếu chút nữa bị hủy dung, chẳng sợ em trai cậu đã phạm phải sai lầm lớn ngập trời, cha Vu Trăn cũng không có một câu là quan tâm cậu, chỉ là không ngừng xin lỗi Địch Bá Kim rồi thay đứa con trai út của mình cầu tình, làm Địch Bá Kim nể mặt Vu Trăn mà bỏ qua cho hắn lần này.

Địch Bá Kim tự nhiên không có khả năng đem việc này nhẹ nhàng bỏ qua, cha Vu Trăn thế mà còn dám làm cậu hỗ trợ cầu tình: "Con mau cứu em trai con đi chứ!"

Vu Trăn thất vọng đến cực điểm mà kéo Địch Bá Kim xoay người rời đi không nói thêm một câu nào.

Người một nhà như vậy làm Địch Bá Kim mở rộng tầm mắt, trách không được Vu Trăn luôn thoạt nhìn lạnh lùng đạm bạc.

________________________________________

Vết thương của Địch Bá Kim trước khi hồi phục đều không thể dính nước, Vu Trăn cúi đầu thay anh chà lưng.

Cậu hiện tại cảm xúc phức tạp nên trầm mặc, Địch Bá Kim nhìn thấy một màn trò hề như vậy nghĩ đến Vu Trăn trước kia chính là sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy, trong lòng không dễ chịu, cũng đồng dạng trầm mặc.

Trong phòng tắm chỉ còn lại tiếng nước chảy, không khí ngưng trọng đến làm người ý thức được, Địch Bá Kim bỗng nhiên cười ra tiếng.

"Sao vậy, bị bỏng thôi mà, rất nhanh là có thể lành, không cần lo lắng."

Vu Trăn lại nói: "Anh không tức giận sao?"

"Cậu là chỉ phương diện nào, em trai cậu làm chuyện ngu xuẩn hay là cha cậu thay hắn nói chuyện?"

"Cha tôi dùng tôi một người không được sủng ái tới lừa gạt anh, anh không tức giận sao?"

"Ông ấy rõ ràng chọn một người thông minh nhất cho tôi, tôi cảm ơn ông ấy còn không kịp, làm sao sẽ giận."

 

 

back top