Tôi quay người lại, trực tiếp đè đối phương xuống.
Ngụy Trình Huân rõ ràng đã ngây người.
Hắn ta nhíu mày, đột ngột bóp cổ tôi.
“Chút bản lĩnh này mà cũng muốn ám toán tôi à?”
Nhưng hắn ta chưa nói hết câu.
Bởi vì tôi đã hôn hắn.
Quả nhiên Ngụy Trình Huân sững sờ.
Dương khí thật sự có tác dụng!
Trong lòng tôi mừng rỡ, chủ động cạy mở môi răng hắn ta.
Ngụy Trình Huân lập tức cứng đờ như gỗ đá.
Đúng lúc này, tôi không biết có người đang mai phục ở đằng xa.
Họ sắp bóp cò s.ú.n.g trong tay.
Trong lúc nguy hiểm, Ngụy Trình Huân đẩy mạnh tôi một cái.
“Cút đi, đừng quấn lấy tôi!”
Nhưng tôi vẫn ôm chặt lấy hắn, không chịu buông tay.
Có thứ gì đó vù vù bay qua tai tôi.
Giây tiếp theo, những tiếng rên rỉ xa xăm vọng lại.
Ngụy Trình Huân hừ lạnh một tiếng.
Tôi đang định quay đầu lại thì bị hắn ta ấn vào ngực.
Giọng người đàn ông khàn khàn.
“Cậu là đồ ngốc à? Đỡ cho tôi làm gì?”
“Những chuyện này tôi đã sắp xếp hết rồi.”
“Cậu thích tôi đến mức đó sao, ngay cả nguy hiểm đến tính mạng cũng không sợ?”
