QUAY NGƯỢC THỜI GIAN VỀ NGÀY GIAM CẦM ANH TRAI, TÔI LỰA CHỌN BUÔNG TAY

Chương 16

Anh nhẹ nhàng vuốt ve tấm ảnh trong tay, động tác dịu dàng, giống hệt như mỗi lần xoa đầu tôi, đầu ngón tay quấn lấy sợi tóc, tràn đầy tình yêu không thể nói rõ.

Anh trai nhìn chằm chằm vào tấm ảnh, trả lời lạc đề: “Tiểu Thuật, em còn nhớ không?”

Nhớ gì.

Chưa kịp để tôi trả lời, anh trai đã tự hỏi tự trả lời: “Ngày mai, là sinh nhật hai mươi bốn tuổi của em.”

Nhưng năm nay tôi… hai mươi hai tuổi?

Anh trai: “Anh thường nghĩ, hai năm trước, nếu anh không nhất quyết bắt em đi công tác, liệu mọi chuyện có khác đi không.”

Anh trai: “Hai năm nay anh rất ít khi mơ thấy em, có phải em cũng giận anh rồi không? Ngay cả nhập mộng cũng không chịu đến một lần, tính khí vẫn lớn như vậy. Chuyện năm đó anh đã điều tra rõ ràng rồi, là công ty đối thủ của ‘Tự Số’, mục tiêu ban đầu của họ là anh, họ đã động tay động chân trên chiếc xe anh thường đi…”

“Tự Số” là công ty công nghệ do anh trai tôi tự tay gây dựng.

Anh trai: “Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, tuy nhiên Tiểu Thuật, em yên tâm, em đợi anh thêm chút nữa, đợi thêm vài ngày, anh trả thù xong sẽ đi tìm em.”

Anh trai vuốt ve tấm ảnh cũ kỹ đó hết lần này đến lần khác, hốc mắt hơi đỏ: “Tiểu Thuật, xin lỗi em.”

Tôi cúi đầu nhìn xuống.

Khuôn mặt ban đầu không nhìn rõ, từng chút từng chút được lau sạch lớp sương mù, cùng với ký ức bị phong ấn.

Đó là bức ảnh chụp trong lễ tốt nghiệp đại học của tôi, tôi đội mũ cử nhân, anh trai khoác vai tôi, cả hai cười rất tươi.

 

 

back top