QUAY NGƯỢC THỜI GIAN VỀ NGÀY GIAM CẦM ANH TRAI, TÔI LỰA CHỌN BUÔNG TAY

Chương 6

Trần Thuật hai mươi tuổi tức giận đến cực điểm lại trở nên bình tĩnh.

Bình tĩnh chuẩn bị còng tay, bình tĩnh quan sát cuộc sống của anh trai, bình tĩnh bắt đầu chia sẻ công việc công ty cho anh trai.

Cuối cùng, vào một buổi chiều yên tĩnh, Trần Thuật hai mươi tuổi đã giam cầm anh trai mình.

Trần Tự khi mới tỉnh lại có chút mơ hồ: “Tiểu Thuật, em đang làm gì vậy?”

Tôi: “Anh không nhìn ra sao? Em muốn giam cầm anh mà.”

Trần Tự: “?”

Trần Tự: “Tiểu Thuật, trò đùa này không buồn cười đâu.”

Tôi lần theo cổ tay anh, mười ngón tay đan vào nhau, đưa lên môi trân trọng chạm nhẹ vào mu bàn tay anh, tiện miệng ném ra một quả bom: “Anh, em không đùa đâu, em thích anh.”

Trần Tự: “Em, em nghiêm túc đấy à?”

Tôi: “Nghiêm túc.”

Trần Tự: “…”

Ban đầu, Trần Tự đã làm loạn, muốn tôi mất kiên nhẫn.

Cũng cố gắng nói chuyện với tôi, xem việc giáo dục của anh đã xảy ra vấn đề ở đâu.

Còn thử tranh thủ thêm không gian tự do.

Tôi đã mềm lòng đồng ý.

Nhưng sau này có một lần, tôi phát hiện không gian anh ấy tranh thủ được là để liên lạc với Dịch Quần.

Từ đó về sau, bất kể anh ấy làm gì, cũng không thể khiến tôi lay chuyển.

Đồng thời, anh ấy bắt đầu trở nên ngày càng trầm lặng.

Cho đến cuối cùng…

Một lọ thuốc ngủ.

Mọi ân oán yêu hận, chấm dứt tại đây.

 

 

back top