Chương 72: Hot Search Đen
Ngày hôm sau, theo đúng kế hoạch là ngày về.
Thẩm Hoài Tự tỉnh dậy lúc chín giờ, trước hết sờ soạng người trong lòng, thấy cậu không còn sốt nữa, cuối cùng hắn cũng an tâm phần nào.
Mặc dù vậy, nhìn những vệt đỏ trải rộng trên làn da Lâm Hướng Vãn, Thẩm Hoài Tự vẫn thấy đau lòng. Hắn hôn nhẹ lên môi cậu, Lâm Hướng Vãn nhíu mày rúc sâu vào trong chăn.
Thẩm Hoài Tự rời giường gọi điện cho Tôn Truyện, báo rằng bọn họ sẽ về Giang Đô trễ hơn vài ngày.
Tôn Truyện dĩ nhiên hiểu tình huống, anh ta nhắc nhở đầy thiện ý: “Thẩm Tổng, bảo bối học trò của tôi vừa mới khỏi ốm, ngài kiềm chế một chút đi…”
“Biết rồi,” Ánh mắt dịu dàng của Thẩm Hoài Tự dừng lại trên khuôn mặt đang ngủ say trên giường, hắn cười đầy cưng chiều, “Cậu ấy vẫn còn đang ngủ, không sao.”
Tôn Truyện nhướng mày: “Vậy thì tốt, ngài đừng trách tôi nhiều lời, chủ yếu là cậu ấy giúp đài truyền hình tranh được danh tiếng, bên đài muốn đến Gallery chụp thêm tư liệu, tôi không lo liệu hết được nhiều việc.”
Thẩm Hoài Tự có chút áy náy, nhưng không nhiều lắm: “Ừ, tôi biết rồi, sẽ sớm đưa cậu ấy về Giang Đô.”
Cúp điện thoại, thư ký Dương bên kia cũng gọi tới, nói rằng hội đồng quản trị Tập đoàn Thẩm thị đã thống nhất toàn bộ, nghi thức bổ nhiệm Chủ tịch sẽ được triệu tập sau khi hắn về Giang Đô.
Thư ký Dương nói: “Dự án hợp tác với chính phủ tiến triển thuận lợi, bên nước ngoài Mạnh Tổng Giám cũng cơ bản đã thông suốt quy trình, chỉ là…”
Ánh mắt Thẩm Hoài Tự trầm xuống: “Có vấn đề?”
“Cũng không hẳn…” Thư ký Dương đáp, “Nhị tiểu thư đến công ty gây rối vài lần, Mạnh Tổng Giám dường như có chút bối rối.”
Thẩm Hoài Tự lạnh nhạt nói: “Mặc kệ cô ta náo. Cô ta biết chỗ Lão gia tử đã hết đường xoay xở, đến công ty gây rối đơn giản là muốn tạo áp lực cho tôi, không cần để ý đến cô ta. Nếu Mạnh Tổng Giám chịu ảnh hưởng, anh trực tiếp bảo cô ta đến văn phòng tôi.”
Thư ký Dương: “Vâng.”
Về Giản Thư Diệc, người đã được sắp xếp ở khách sạn trước khi hắn rời đi, Thẩm Hoài Tự hỏi: “Thiếu gia nhà họ Giản thế nào rồi?”
Thư ký Dương nói: “Theo kế hoạch sẽ ở khách sạn hai đêm mới về nhà, nhưng cậu ấy nói, chờ ngài trở về cậu ấy muốn gặp tiểu thiếu gia một chút.”
Thẩm Hoài Tự ngừng lại một chút, hắn không biết vì sao Giản Thư Diệc muốn gặp Lâm Hướng Vãn, nhưng bất kể thế nào, nếu Giản Thư Diệc đã có ý với Lâm Hướng Vãn, hắn tuyệt đối không cho phép hai người tiếp tục dây dưa quá nhiều.
Thẩm Hoài Tự lầm bầm một câu: “Đi đến đâu cũng có người vây quanh, xem ra đối ngoại cũng cần khẳng định rõ ràng mới được.”
Hơn nữa, tối hôm qua tiểu thiếu gia còn oán giận hắn không đủ lãng mạn, không tình thú, cho nên hắn muốn bù đắp một chút những tiếc nuối đã từng.
Thư ký Dương nghe không rõ: “Thẩm tiên sinh, ngài nói gì?”
“Chuyện này tính sau.” Thẩm Hoài Tự lười ứng phó, hắn dặn dò riêng khác, “Tìm một nhà thiết kế trang sức tốt nhất Giang Đô, hẹn một chút thời gian.”
Thư ký Dương: “… Vâng.”
Cúp điện thoại, người trên giường cuối cùng cũng có động tĩnh, Lâm Hướng Vãn chậm rãi mở mắt ra, cảm thấy mí mắt cũng đau.
Thẩm Hoài Tự đi đến mép giường ngồi xuống, ngữ khí dịu dàng nói: “Tỉnh rồi à? Có đói bụng không, dậy ăn chút gì?”
Ký ức tối hôm qua dần dần trở về, Lâm Hướng Vãn giật giật mí mắt, toàn thân đau nhức ê ẩm không ngừng nhắc nhở cậu rằng, tối hôm qua Thẩm Hoài Tự quả thực đã điên rồi.
Vương bát đản.
Lâm Hướng Vãn không để ý đến hắn, lẩm bẩm mắng một câu trong lòng.
Thẩm Hoài Tự nhìn cậu nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, biết tiểu thiếu gia cuối cùng cũng không chịu đựng nổi, nhưng hắn cũng quả thật đã áp lực quá lâu, thật sự là tình khó tự khống chế.
Không còn cách nào, Thẩm Hoài Tự nhẫn nại dỗ dành: “Bảo bối, tôi thực xin lỗi.”
Lâm Hướng Vãn lập tức nhăn mày, gian nan quay đầu nhìn hắn, giọng nói khàn đặc cả giọng: “Thẩm Hoài Tự, anh mỗi lần làm xong cũng chỉ biết nói xin lỗi sao? Anh lấy cái thái độ hằn học nói lời ma quỷ tối qua của anh ra đây xem nào?”
Tối hôm qua, hắn khen nào là “Bảo bối em thật là đẹp”, nịnh nào là “Bảo bối anh yêu em rất nhiều”, nói đến Lâm Hướng Vãn mê mẩn, căn bản không có cách nào cự tuyệt những yêu cầu biến thái của hắn.
Thẩm Hoài Tự bị nghẹn, cũng không dám biện bạch: “Ừ, không nói. Vậy em đừng nóng giận, muốn đánh muốn chửi đều tùy em.”
Hảo, đúng là nịnh bợ nói cho có lệ!
Bổn thiếu gia bây giờ cái dạng này, anh cảm thấy tôi còn có sức lực đánh anh mắng anh sao?
Quả nhiên miệng đàn ông là quỷ gạt người.
Lâm Hướng Vãn ngại mệt, lười cùng hắn ba hoa: “Tôi muốn uống nước.”
Thẩm Hoài Tự bưng cốc nước ấm trên tủ đầu giường, nửa ôm cậu vào trong ngực, đút cho cậu uống.
Chăn trượt xuống, Lâm Hướng Vãn từ cổ đến ngực, không có chỗ nào có thể xem.
Uống xong nước, Thẩm Hoài Tự kiên nhẫn thoa thuốc cho cậu, đặc biệt là lần cuối cùng tối qua, Lâm Hướng Vãn nhớ tới liền cảm thấy xấu hổ.
Cái ngón tay máy móc của Thẩm Hoài Tự, khi nào lại có thể có nhiều công năng như vậy?
Không chỉ có thể chấn động còn có thể uốn lượn, Lâm Hướng Vãn căn bản chống đỡ không được.
Cậu rốt cuộc vô pháp nhìn thẳng cái ngón tay máy móc lạnh băng này của Thẩm Hoài Tự!
Chẳng trách Đàm bác sĩ liều mạng muốn Thẩm Hoài Tự theo dõi số liệu, Lâm Hướng Vãn hoài nghi thứ quỷ quái này cài đặt trình tự dị năng cao cấp nào đó.
Thẩm Hoài Tự kêu bữa sáng, làm nhà ăn hầm chén thuốc bổ dưỡng, cho Lâm Hướng Vãn ăn một ít sau, cậu lại ngủ rồi.
Chẳng qua lần này, Lâm Hướng Vãn ngủ trong lòng ngực hắn càng vững vàng hơn một chút.
Hai người ở thành phố A lại ở ba ngày, thân thể Lâm Hướng Vãn mới khôi phục không sai biệt lắm, dấu vết trên người cũng phai nhạt không ít.
Trong lúc đó, Tiền Minh gọi điện thoại cho Lâm Hướng Vãn.
Lâm Hướng Vãn sau đêm đó đã xóa đoạn ghi âm Tiền Minh gửi, lại ghim WeChat Thẩm Hoài Tự lên trên cùng.
Cậu còn không quên nhắc nhở Tiền Minh: “Cậu xóa đoạn ghi âm lần trước gửi cho tôi đi.”
Tiền Minh mới từ đoàn làm phim về Giang Đô, trước hai ngày cãi nhau liền rất lo lắng Lâm Hướng Vãn: “Làm sao vậy? Các cậu không sao chứ?”
Lâm Hướng Vãn không biết nên nói tốt vẫn là không tốt, dù sao mấy ngày nay đi đường đều không quá thông thuận, nhưng loại chuyện này hắn có chút ngượng ngùng nói, chỉ đành nói qua loa: “Chuyện này dài lắm, cậu ngàn vạn nhớ rõ xóa ghi âm nha!”
Lại bị Thẩm Hoài Tự nghe được, khả năng sẽ ở trên giường muốn mạng cậu.
“Xóa rồi mà!” Tiền Minh hành động nhanh chóng, nói, “Vậy chờ cậu trở về chúng ta lại hẹn đi, đã lâu không gặp cậu.”
Lâm Hướng Vãn gật đầu: “Được.”
Thẩm Hoài Tự đang ở trước máy tính, Lâm Hướng Vãn mặc áo ngủ đi qua đó.
Mấy ngày nay hai người gần như đều dính vào nhau, Lâm Hướng Vãn lười hỏi ý kiến hắn, trực tiếp nhấc chân ngồi đối diện vắt chân lên đùi Thẩm Hoài Tự, giọng điệu nũng nịu hỏi: “Chúng ta khi nào về nhà?”
Biểu tình nghiêm túc của Thẩm Hoài Tự hơi giật mình, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, một bàn tay đỡ eo Lâm Hướng Vãn, thấp giọng nói bên tai hắn: “Tôi đang… họp hội nghị video.”
Lâm Hướng Vãn: “!!!”
Lưng Lâm Hướng Vãn đột nhiên căng thẳng, cảm giác phía sau có vô số đôi mắt nhìn chằm chằm cậu.
Má và tai Lâm Hướng Vãn đỏ bừng một mảng, cậu đang do dự xoay người xuống dưới, kết quả bàn tay đỡ eo Thẩm Hoài Tự hơi hơi dùng sức, lại tiến đến bên tai cậu nói nhỏ: “Đừng nhúc nhích, xoay người liền lộ diện.”
Lâm Hướng Vãn: “……”
Thế giới này thật sự sống không còn gì luyến tiếc!!!
Ngay lúc Lâm Hướng Vãn không dám thở mạnh thời điểm, Thẩm Hoài Tự dùng giọng nói vô cùng trầm ổn cao lãnh đối với người tham dự video nói: “Xin lỗi, hội nghị tạm thời hủy bỏ.”
Nói xong, Thẩm Hoài Tự “Bang” một tiếng khép máy tính lại.
Lâm Hướng Vãn đột nhiên nhẹ nhàng thở ra, hạ giọng bực bội nói: “Anh ở mở họp vì cái gì không nói?”
Thẩm Hoài Tự cười bất đắc dĩ: “Em cũng không hỏi liền ngồi lên rồi.”
Lâm Hướng Vãn: “……”
Rất tốt, lần này thật là xấu hổ đến tận trời rồi.
Ngày hôm sau, hai người sáng sớm lên máy bay trở lại Giang Đô.
Về đến nhà, 0129 còn đang lo lắng Tiểu Vãn có thể hay không trở về, rốt cuộc lúc đi, hai người cãi nhau hung dữ như vậy.
Kết quả cửa lớn đẩy ra, hai người nắm tay vẻ mặt hạnh phúc xuất hiện ở trước mặt 0129.
Trong lòng 0129 một tiếng: “Oa nga!”
Lâm Hướng Vãn tặng 0129 một cái ôm thật lớn.
0129 nước mắt lưng tròng, làm một bàn đồ ăn, nói là chúc mừng hai người kết hôn 335 ngày vui vẻ.
Lâm Hướng Vãn dở khóc dở cười: “Lẽ ra con người chỉ biết kỷ niệm những ngày có ý nghĩa đặc biệt? Mày có muốn tìm hiểu thêm một chút không?”
Kết quả 0129 nói: “Mày không ở mấy ngày nay, tao cảm thấy máy móc tao cũng không có chút niềm vui nào, cho nên lúc ấy tao đã hứa nguyện, chỉ cần Tiểu Vãn về nhà, coi như Thẩm tiên sinh đổi tao tao cũng đáng! Mày xem nguyện vọng của tao đã trở thành sự thật, vậy từ giờ trở đi mỗi một ngày đều là một ngày có ý nghĩa nha!”
Lâm Hướng Vãn: “……”
Bộ dáng có lý như vậy!
Bất quá, Lâm Hướng Vãn vẫn là rất cảm động, cậu vỗ vỗ ngực bảo đảm: “Mày yên tâm, có tao ở đây một ngày, liền sẽ không để Thẩm Hoài Tự đổi mày đi!”
0129 vui vẻ tại chỗ xoay vòng vòng: “Mày xem! Đây chẳng phải là một ngày đáng giá kỷ niệm sao! Ha ha ha ha tao rất vui vẻ!”
Thẩm Hoài Tự hơi hơi nhíu mày, hai tên tiểu quỷ ấu trĩ này đã là liên minh kiên cố không thể phá vỡ trong nhà, mà chính mình đã sớm mất đi địa vị thống trị.
Cả bàn thế nhưng tìm không thấy một món ăn mình thích, Thẩm Hoài Tự thở dài: “Hợp lại kẻ xấu đều là tôi đảm nhiệm.”
Lâm Hướng Vãn hỏi: “Vậy anh có đồng ý không?”
Thẩm Hoài Tự nhét một miếng thịt kho tàu vào miệng cậu: “Mệnh lệnh của phu nhân, sao dám không tuân.”
Trên màn hình trước ngực 0129 “biubiu” hiện lên một vòng tình yêu bùng nổ, đây chính là CP trời sinh, fan sẽ phát điên mất!
Mấy ngày đi công tác này, Tập đoàn Thẩm thị đã xảy ra biến hóa lớn.
Chuyện Thẩm Hoài Tự đảm nhiệm người cầm quyền Tập đoàn Thẩm thị, chỉ còn lại một văn bản chính thức, trong công ty đã sớm truyền khắp.
Thẩm lão gia tử cũng thoát ly nguy hiểm, bác sĩ kiến nghị nằm viện an dưỡng, nhưng lão gia tử cố chấp, khăng khăng phải về nhà họ Thẩm.
Thẩm Hoài Tự mặc kệ hắn, bảo thư ký Dương phái người dốc lòng chăm sóc.
Tôn Truyện đi Học viện Mỹ thuật Giang Đô đi học, bên Gallery tạm thời không có việc gì, Lâm Hướng Vãn liền ở nhà nghỉ ngơi thêm một ngày.
Phòng sách cùng phòng ngủ đã khôi phục bộ dáng ban đầu, thiết bị phát sóng trực tiếp phía trước bị hủy cũng được lắp đặt lại.
Lâm Hướng Vãn rốt cuộc có rảnh muốn xem 500 vạn fan của cậu.
Đã lâu không phát sóng trực tiếp, cậu mở ra Weibo vừa thấy.
Hảo gia hỏa, cũng không biết khi nào, bức “Trăm miêu đồ” họa cho Vân Già bỗng nhiên liền nổi tiếng rầm rộ.
Lại nhìn kỹ, không đúng, hình như chủ yếu là anti-fan?!
Hơn nữa trong lúc còn có vài từ khóa hot search, bất quá cậu mấy ngày nay không chú ý, không biết là ai áp xuống rồi.
Lâm Hướng Vãn đi khu vực chung lướt một chút, rốt cuộc mới hiểu rõ ngọn nguồn sự tình.
Tất cả đều là bởi vì bức “Trăm miêu đồ” kia mà dựng lên.
Ba ngày trước, Vân Già cứ theo lẽ thường phát sóng trực tiếp, ở phòng live stream trưng bày “Trăm miêu đồ” Lâm Hướng Vãn họa cho các fan, các fan cảm thấy bức họa này họa đặc biệt đẹp, thậm chí còn có người muốn mua bức họa này vì danh tiếng của nó.
Ngày đó phát sóng trực tiếp không phải Đinh Dục mà là một công nhân khác, các fan hỏi về tác giả bức họa này, vị công nhân kia vì lượng tương tác, cố ý lộ ra là bạn trai Tổng tài hào môn đỉnh cấp Giang Đô tự tay vẽ.
Ngày Lâm Hướng Vãn cùng Thẩm Hoài Tự đi xem Dâu Tây Hùng, vị công nhân kia quả thật cũng ở đó, hơn nữa nghe lão bản nhắc tới qua, vị tổng tài cao lãnh kia là thiếu gia Thẩm gia hải quy tổng tài.
Chỉ với cái tin nóng này, số người online phòng live stream Vân Già ngày đó thẳng đến mười vạn người.
Tiếp theo liền có người bắt đầu bới là tổng tài hào môn nào, có người nhảy ra video ghi hình phát sóng trực tiếp ngày bọn họ đi xem Dâu Tây Hùng, Thẩm Hoài Tự có một màn ảnh chợt lóe mà qua, cùng với ảnh hắn chụp lưng Lâm Hướng Vãn mặc đồ bảo hộ.
“Cho nên, Tổng tài hào môn chính là vị hải quy này, Tổng tài Khoa Kỹ Quan Phục?”
“Tin tức kinh tế tài chính mới nhất đưa tin, hắn dường như cũng là người cầm quyền Tập đoàn Thẩm thị?”
“Đó chính là nói, bạn trai đại lão này chính là cậu bé đồ bảo hộ thần bí?”
Đề tài thảo luận trên Weibo đến nơi đây còn tính bình thường, nhưng kế tiếp liền có dân mạng hiếu chiến xuất hiện.
“Vì cái gì khẳng định là ‘bạn trai’? Lẽ nào không phải tiểu tam sao?”
“Tán đồng lầu trên, tin tức kinh tế tài chính hai ngày trước đưa tin nói, hắn cùng công tử nhà thị trưởng Giản cùng tham dự nghi thức ký hợp đồng, có hình có bằng chứng.”
“Giống như tìm không thấy ảnh, phỏng chừng phía chính phủ ra tay xóa rồi, nói không chừng là vì bảo mật?”
“Đúng vậy, tôi cũng nhớ rõ nhìn thấy qua, còn lên hot search Weibo, ngày hôm sau mới gỡ xuống.”
“Cho nên, bức họa này rốt cuộc là ai họa?”
Vì thế, liền có người phát hiện @ Tiểu Lâm đồng học khoảng thời gian trước từng đăng ảnh chụp “Trăm miêu đồ”.
Ngay sau đó, dư luận bắt đầu lên men phía dưới Weibo @ Tiểu Lâm đồng học.
“Không phải đâu? Hai người này sao có thể kéo đến cùng nhau?”
“Trộm tranh đi? Hoặc là sao chép?”
“Tôi nhớ rõ Tiểu Lâm thái thái trước kia là họa sĩ minh họa, phong cách này cùng trước kia của hắn rất không giống nhau đi?”
“Mọi người có phải hay không đã quên, @ Tiểu Lâm đồng học phía trước từng phơi đồ giả 《 Hắc Ám Trước Bình Minh 》 của Giáo sư họa gia Vương Hoa Mân?”
“Xem ra là kẻ tái phạm!”
“Tiểu Lâm thái thái, khuyên cậu giữ gìn danh tiếng, đối tượng Tổng tài hào môn họa cũng dám ăn theo? Đừng đến lúc chết như thế nào cũng không biết.”
Nhìn đến nơi này, Lâm Hướng Vãn tức khắc nổi trận lôi đình.
Không phải, những dân mạng này thật không có chút chính sự nào để làm sao? Cả ngày đều ở trên mạng nghi ngờ cái này nghi ngờ cái kia, nghĩ vấn đề đều không mang theo đầu óc sao?
Lâm Hướng Vãn tức giận đến muốn chết, nhưng chuyện này rốt cuộc liên lụy đến Giản Thư Diệc.
Cậu biết Giản Thư Diệc muốn thoát khỏi khống chế cha hắn, chỉ có Thẩm Hoài Tự có thể giúp hắn, cho nên quan hệ cậu cùng Thẩm Hoài Tự tạm thời còn không thể công khai.
Lâm Hướng Vãn tức giận đối với không khí đánh một bộ quyền thể dục.
Nếu không thể chửi lại, Lâm Hướng Vãn đành phải tặng combo xóa bình luận, chặn và cấm ngôn!
