TÁM NĂM SAU GẶP LẠI, HẮN LÀ TỔNG GIÁM ĐỐC CÒN TÔI LÀ NGƯỜI GIAO NƯỚC MỚI RA TÙ, CHÂN CÒN BỊ TẬT

Chương 21

Đường Tiểu Mang bị tôi quát, rụt cổ lại.

Không dám khăng khăng nữa, nhưng ánh mắt vẫn có chút tủi thân.

Chắc là cảm thấy không đành lòng khi để tôi ngủ ngoài.

Chiều hôm đó, tôi lại đi chợ đồ cũ mua về một chiếc giường gấp quân dụng, dựng ở góc phòng khách.

Trải lên chiếc đệm dày, ngủ cũng thoải mái.

"Sau này anh ngủ ở đây."

Tôi vỗ vỗ chiếc giường gấp, nói với Đường Tiểu Mang: "Em cứ yên tâm ngủ trong phòng."

Đường Tiểu Mang nhìn tôi nhanh nhẹn trải giường, môi mấp máy, cuối cùng vẫn nuốt lời muốn nói vào trong.

Chỉ là lặng lẽ đi vào bếp, dùng chiếc nồi đã tróc sơn của tôi, nấu cho tôi một bát nước gừng đường nóng.

"Anh Dã, uống cho ấm người."

Cậu ta đưa bát cho tôi.

Trong hơi nóng bốc lên, ánh mắt cậu ta trong veo không chút tạp niệm.

Tôi nhận lấy bát, hơi nóng từ thành bát truyền đến lòng bàn tay, làm ấm một góc nào đó trong tim tôi.

Thằng nhóc này, dù phiền phức, nhưng ít ra cũng biết thương người.

Tốt hơn cái thằng sói con vô lương tâm kia nhiều.

 

 

back top