TÁM NĂM SAU GẶP LẠI, HẮN LÀ TỔNG GIÁM ĐỐC CÒN TÔI LÀ NGƯỜI GIAO NƯỚC MỚI RA TÙ, CHÂN CÒN BỊ TẬT

Chương 9

Gần như cùng lúc, phía sau truyền đến giọng nói khàn khàn thô ráp của đại Lưu.

"Lão Tần, mẹ nó chú rơi xuống hố xí rồi à?

"Nhanh lên, đến lượt chú uống rồi, đừng hòng trốn."

"Đến đây."

Tôi khản giọng đáp lại, nhanh chóng dụi tắt đầu t.h.u.ố.c lá trên tay.

Cứ như thể đang nghiền nát cái ý nghĩ đen tối không dám nhìn nhận của chính mình.

Xoay người, cà nhắc đi vào.

Không nhìn thấy, Quý Nghiễn Lễ đã quay đầu nhìn về phía tôi.

"Giục cái gì mà giục, đi tiểu cũng không yên."

Tôi ngồi trở lại chiếc ghế nhựa, túm lấy cốc rượu của ai đó trên bàn, ngửa cổ uống một hơi lớn.

Đêm đó, đã lâu lắm rồi tôi mới uống nhiều đến thế.

Lúc tan cuộc, đầu óc đã nặng trịch, chân nam đá chân chiêu.

Nhưng vẫn cố gắng gượng, đưa mọi người lên taxi.

Cho đến khi chỉ còn lại một mình tôi, nụ cười trên mặt mới lập tức sụp đổ.

Gió đêm thổi qua, dạ dày cuộn trào.

Tôi vịn vào một cái cây bên đường nôn khan vài tiếng, nhưng không nôn ra được gì.

Đầu óc choáng váng dữ dội, như bị nhét một cục bông ướt sũng.

Muốn gọi taxi, nhưng lại sợ nôn ra xe người ta.

Thôi vậy, cách chỗ trọ cũng không xa, đi bộ về thôi.

Tôi lắc lắc cái đầu nặng trịch, cà nhắc bước về phía trước.

 

 

back top