Xe đen lao nhanh trong màn mưa, tiếng gió phần phật nước b.ắ.n tung tóe, cho đến khi giảm tốc độ dưới khu chung cư quen thuộc.
“Tách.”
Dây an toàn vừa được tháo ra, hai người liền ôm lấy nhau hôn đến cùng một chỗ.
Động tác Quý Việt Đình quá gấp, môi răng đụng vào nhau, môi dưới Yến Trì đau xót, đẩy đẩy n.g.ự.c anh mơ hồ nói: “... Lên lầu trước.”
Mưa to chưa ngớt, không ai bận tâm lấy dù, Quý Việt Đình dứt khoát cởi áo khoác ném ra, bọc mình và Yến Trì lại với nhau.
Cả hai đều đi vội, bước chân giẫm trên nước như giẫm nồi nước sôi, bộ vest đắt tiền bị nước mưa b.ắ.n đầy ống quần.
Yến Trì hoàn toàn không để ý, chỉ sau khi đứng vững trong nhà cười nói: “Tôi nên mua cho anh vài chỗ đỗ xe dưới gara ngầm, để sau này không phải gặp mưa nữa.”
Quý Việt Đình ấn nút thang máy, lau đi giọt nước nơi khóe mắt Yến Trì, giọng nói khô khốc: “Được thôi, nghe cậu.”
Cửa thang máy mở, vừa bước vào không gian riêng tư, hai người như bị lực hấp dẫn vô hình trói buộc, lần nữa không thể kiềm chế hôn nhau.
Lần này không có nước mưa làm gián đoạn, Quý Việt Đình dứt khoát bế Yến Trì lên, một tay giúp anh cởi giày.
“Tiểu Trì lão sư, mở cửa.” Quý Việt Đình cắn nhẹ tai anh.
Sắc mặt Yến Trì ửng đỏ: “Anh thử xem.”
“Cái gì?”
“Sau khi anh đi lần trước, tôi đã ghi lại dấu vân tay anh,” Yến Trì cúi đầu, vùi vào cổ Quý Việt Đình, như là ngượng ngùng, “Sau này vào cửa không cần hỏi tôi.”
“Yến Trì, cậu thật là...” Quý Việt Đình không biết nên nói gì.
Mở cửa một cách trôi chảy, anh trực tiếp đẩy người lên tủ gỗ huyền quan, chống chặt vào tường.
Yến Trì nhìn anh từ trên cao, rõ ràng còn chưa làm gì, đáy mắt đã chứa đầy hơi nước.
“Hôn tôi...” Anh hạ lệnh không chút nào hù dọa.
Quý Việt Đình ngẩng đầu, giả vờ muốn hôn anh, giây trước khi sắp chạm vào lại dừng lại, cách một chút khoảng cách như có như không hỏi: “Chúng ta như bây giờ, tính là gì?”
Yến Trì không do dự, ôm lấy mặt Quý Việt Đình, hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của anh.
“Tính là... tôi muốn thử với anh, tính là chúng ta ở bên nhau.”
“Tính là tôi cũng rất thích anh.”
Lúc anh nói không nghĩ gì khác, chỉ là muốn Quý Việt Đình yên tâm, từ tối nay bắt đầu, họ chính là mối quan hệ tình nhân chính thức.
Nhưng tác dụng của những lời nói đó, hiển nhiên lớn hơn anh tưởng rất nhiều, Quý Việt Đình hôn càng lúc càng nặng, chế trụ cằm anh không buông, làm anh gần như muốn c.h.ế.t chìm trong nụ hôn này.
“Ưm... Thở, để tôi thở một chút.”
Quý Việt Đình hơi lùi lại, sau đó lại đi hôn mí mắt, mũi Yến Trì: “Nói lại lần nữa, được chứ?”
“Nói cái gì?” Thiếu oxy làm phản ứng Yến Trì đều chậm nửa nhịp.
“Nói chúng ta ở bên nhau, nói cậu thích tôi... Cái gì cũng được,” Quý Việt Đình vòng lấy eo Yến Trì, lại bế anh lên khỏi mặt đất, “Tôi muốn nghe.”
Yến Trì hữu cầu tất ứng, thuận thế ghé vào vai rộng lớn của Quý Việt Đình, dán vào tai anh: “Tôi thích anh, hiện tại anh đã là bạn trai tôi, tôi cũng là của anh.”
Sợi dây thần kinh lý trí cuối cùng ầm ầm đứt đoạn, Yến Trì chỉ cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, còn chưa kịp phản ứng, anh liền bị Alpha đè xuống sô pha.
Một cú chạm không nặng không nhẹ, Yến Trì có chút không rõ.
Anh ngây ngốc, phản ứng đầu tiên lại là hỏi Quý Việt Đình: “Sô pha hẹp quá, sao không vào phòng ngủ?”
“...” Thần kinh thái dương Quý Việt Đình điên cuồng nhảy lên, “Cậu xác định?”
“Sao vậy,” Yến Trì hoãn một lát, ngồi dậy tự nhiên ôm lấy cổ Quý Việt Đình, “Giữa tình nhân, không phải rất bình thường sao.”
“Hay là, anh không muốn?”
Yến Trì nhìn về phía hai mắt Quý Việt Đình thuần nhiên, anh không phải không hiểu, thậm chí là rất rõ ràng.
Người bình thường bị người khác chạm vào một chút đều phải không tự nhiên, giờ phút này lại không để ý bất kỳ tiếp xúc quá mức nào của Quý Việt Đình, đôi môi mềm mại kỳ lạ, mãn tâm mãn nhãn đều là đối phương.
Đồng tử Alpha sậu súc trong lời nói của Yến Trì, cảm giác mệt mỏi quẩn quanh không tan suốt đêm lên đường, lúc này chợt tan biến, thay thế, là thứ khó có thể miêu tả.
Quý Việt Đình nghĩ, mình đại khái là điên rồi, bằng không, vì sao anh lại vào lúc này, trong khoảnh khắc Yến Trì nhìn về phía mình, nảy sinh rất nhiều đau khổ.
Anh ghen tị với chính mình, lại có thể nhận được tình yêu sạch sẽ và nhiệt liệt như vậy của Yến Trì.
Anh cũng ghét chính mình, bởi vì tình yêu trước mắt, là lừa được.
“Tôi không có không muốn,” Quý Việt Đình cúi người, trân trọng lại thương tiếc hôn anh, “Hôm nay... Không có đồ. Thôi bỏ đi, sẽ bị thương.”
“Đồ vật? Anh nói là bao cao su và dầu sao.” Yến Trì chớp mắt.
Hiếm thấy anh nói thẳng thắn như vậy, suy nghĩ một lát, Quý Việt Đình ừ một tiếng.
Nghe vậy, mắt Yến Trì sáng rực lên một chút, anh hai tay đặt trên vai Alpha nhẹ nhàng cong đầu gối, dùng chân móc mở ngăn kéo nhỏ dưới bàn trà.
—— Hai hộp bao cao su hoàn toàn mới chưa khui và một lọ dầu bôi trơn hoàn toàn mới đang an tĩnh nằm bên trong.
Sẵn sàng sử dụng.
“Tôi không biết anh là cỡ gì...” Hai chữ kích cỡ thật sự không nói ra miệng được, vành tai Yến Trì nóng lên, đỏ đến dọa người, “Tôi, liền tùy tiện mua một chút, hẳn là có thể dùng được đi... Tôi chưa thử qua, dù sao Beta không cần cũng đúng, không có cơ quan sinh sản, sẽ không mang thai.”
“...”
Quý Việt Đình không nói nên lời.
Yến Trì lấy hết dũng khí cả đời, hôn lên hầu kết lăn lộn của Quý Việt Đình, giọng khàn khàn: “Tới đi.”
