Bốn Alpha Say Đắm, Beta Vạn Người Ghét Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 4

Ăn xong, tôi và Kỳ Minh Dục đi xe về trường.

Ký túc xá của cậu ta ở dãy nhà bên cạnh, còn tôi ở chung phòng với ba người chồng tương lai của cậu ta.

Chưa vào đến cổng trường đã bị tiếng gọi ở ngoài cổng thu hút.

Chỉ thấy một chiếc Land Rover dừng lại, ngay sau đó là một đôi chân dài bước ra ung dung tự tại, khóe miệng nở nụ cười, ánh mắt tràn đầy tự tin.

“Chậc, đồ làm màu.” Tôi lầm bầm.

“Anh nói gì cơ?” Kỳ Minh Dục hỏi lại một cách biết rõ còn hỏi.

Cậu ta cao hơn tôi một chút, tai tôi vừa vặn ngang miệng cậu ta.

Ý gì đây, ỷ mình cao hơn tôi mà sỉ nhục tôi à?

Tôi mỉm cười không chút biểu cảm, lặp lại: “Tôi nói hắn ta làm màu.”

“Cả cậu nữa.”

“Mày nói gì?” Trì Mục Dã không biết đã xuất hiện phía sau chúng tôi từ lúc nào, giận dữ, vẻ mặt như vừa ăn phải shit.

Sau khi nhìn thấy tôi, hắn ta sững lại một chút, như thể nhìn thấy người không quen biết: “Ninh Tự?”

Đây chính là tên trùm trường, chồng của Kỳ Minh Dục, và cũng là một trong những người tôi đã từng theo đuôi.

Phản ứng lại, hắn ta kéo Kỳ Minh Dục ra sau lưng, trừng mắt chỉ trích tôi: “Chỉ vì lần trước tao không uống nước mày đưa ở sân bóng rổ, không thích mày, mà mày lại nhắm vào Tiểu Dục như thế à?”

Rồi hắn ta quay sang an ủi Kỳ Minh Dục: “Tiểu Dục, cậu ta ở nhà lại bắt nạt em à, em đừng sợ…”

Tôi cười khẩy một tiếng, mày muốn uống nước Kỳ Minh Dục đưa đấy à, nhưng cậu ta chưa bao giờ đưa cho mày đâu.

Sao mày không c.h.ế.t khát luôn đi, đồ làm màu to xác.

Tôi lười quan tâm nữa, nhếch môi nói với Kỳ Minh Dục: “Chồng cậu đấy.”

 

back top