Cùng nhau chơi không ngoài những trò chơi.
Nhưng trong sách, tôi đã chỉnh sửa các vòng chơi này, mỗi vòng đều bốc trúng hình phạt thử thách thân mật.
Tôi biết bọn họ sẽ chọn Kỳ Minh Dục, nên trong sách, tôi đe dọa Kỳ Minh Dục lấy cớ đi vệ sinh, nhốt cậu ta vào phòng bên cạnh, khiến bọn họ buộc phải chọn tôi.
Ở đây, đó là lần play (quan hệ) đầu tiên của nhóm nhân vật chính, vì họ chỉ thích Kỳ Minh Dục nên đều chọn uống rượu, cuối cùng cả bốn người đã thành công hài hòa lần đầu tiên ở căn phòng ngay sát vách với tôi.
He he, thật là m.á.u chó.
Quả nhiên, ngay vòng đầu tiên Trì Mục Dã đã bốc trúng.
Hôn một người trong số những người có mặt trong một phút.
Lần này, Kỳ Minh Dục không bị tôi nhốt, mà đang ngồi ngay cạnh tôi.
Hôn đi, hôn đi, bốn người các cậu không cần quan tâm tôi, cứ hôn cho đến khi quên trời quên đất đi.
“Tôi chọn…” Trì Mục Dã không hề do dự dưới ánh mắt chăm chú của ba người còn lại, đưa ra lựa chọn.
“Tôi chọn Ninh Tự.”
Lời này vừa thốt ra, tôi sợ đến mức làm rơi điện thoại trong tay.
Khoan đã đại ca, cậu đừng trêu tôi nữa!
Vợ cậu đang ở ngay bên cạnh kìa.
“Không được.” Kỳ Minh Dục đưa tay chắn trước mặt tôi, dáng vẻ như muốn bảo vệ tôi.
Thấy vậy, tôi yên tâm, tiếp tục nghịch điện thoại.
Không hề để ý thấy hai người đang căng thẳng, ánh mắt đều bùng lên lửa giận.
Một lát sau, tôi nghe thấy Kỳ Minh Dục nghiến răng nghiến lợi nói: “Em uống thay anh ấy.”
Nói rồi cậu ta cầm một ly rượu lên uống cạn.
Trì Mục Dã không chịu thua, cũng cầm một ly lên uống hết: “Không cần, tôi tự uống.”
Tôi nhìn hai người cứ đấu nhau, ly này đến ly khác, quay sang nhìn Thẩm Khê và Yến Hoằng đầy thắc mắc.
Hai người họ nhún vai, vẻ mặt cũng bất lực.
Cuối cùng, mọi chuyện quả nhiên lại diễn biến theo cốt truyện.
Khác biệt là, số người say rượu từ ba người biến thành bốn người.
Trời đất ơi, chuyện gì đang xảy ra thế này?
