ENIGMA NGOAN NGOÃN, ĐỪNG NỔI ĐIÊN

Chương 42

Vòng đi vòng lại, Tề Dục xem như đã suy nghĩ thông suốt. Hàn thị tập đoàn có người muốn lấy dự án của mình bẫy Hàn Hinh Nhi.

Kết quả Tần Thượng Nghiêu phản ứng kịp, muốn bắt tiểu vương phía bên kia. Trong lúc anh đến tôi đi, Hàn Hinh Nhi chính là vai hề bị bọn họ dẫm lên để giao dịch!

Tề Dục ngửa đầu suy nghĩ rồi lại ngồi thẳng: “Tôi trong trận thương chiến xấu xí này, tầm quan trọng có phải còn không bằng Hàn Hinh Nhi?”

Tần Thượng Nghiêu lúc này trên người một chút cũng không có cảm giác tinh anh thương nghiệp, hắn cười hì hì: “Làm sao sẽ đâu, cậu là ông chủ của tôi, không có cậu cho tôi quyền hạn lớn như vậy, tôi làm sao có thể phát huy!”

Tề Dục vừa nghe cao hứng nói: “Cũng đúng.” Hắn đứng lên: “Vậy tôi đi trước tìm đám bạn bè tôi hẹn một chút.”

Hắn đi tới cửa còn đang suy nghĩ lời Tần Thượng Nghiêu vừa tâng bốc hắn, bước chân dừng lại, quay đầu lại: “Không phải, kiểu nói này của anh sao lại quen tai vậy?”

Ngoài cửa truyền đến giọng giám đốc bộ phận khác đang dạy dỗ ân cần công nhân: “Không được lười biếng, ông chủ cho chúng ta quyền hạn lớn như vậy là làm chúng ta phát huy năng lượng của chính mình, chúng ta nhất định không thể phụ lòng kỳ vọng của ông chủ. Mọi người cố gắng, quay đầu lại chúng ta mở tiệc mừng công nha!”

Tiếng nói dứt, Tần Thượng Nghiêu một trận cười, Tề Dục cũng dở khóc dở cười: “Hắn tuyên dương cái gì đâu, sao lại nghe càng ngày càng giống ông chủ lòng dạ hiểm độc!”

Tần Thượng Nghiêu: “Tôi cảm thấy khá tốt!”

Tề Dục giơ tay chỉ chỉ hắn: “Tôi trước kia cảm thấy là Mạc Lan Ngạn sắp đặt anh, tôi hiện tại cảm thấy…… Câu nói kia nói thế nào nhỉ, thợ săn cao cấp thường thường lấy bộ dáng con mồi xuất hiện, nói chính là anh đi!”

“Mạc Lan Ngạn gian xảo đến giống hồ ly, tôi liền làm một tiểu bạch thỏ!!” Tần Thượng Nghiêu tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình sắp xếp Mạc Lan Ngạn, bởi vì nhà mẹ đẻ cậu quá nhiều người, quay đầu lại họ nói hắn không tốt làm sao bây giờ.

Tề Dục ánh mắt hoài nghi nhìn hắn, lại nghĩ đến Mạc Lan Ngạn thật là Mạc Hồ Ly. Hai vợ chồng này mà kết bè tính kế ai, vậy ai cũng đến trọc đầu sao?

Hắn rùng mình vì nổi da gà, trực tiếp đi ra ngoài.

Tần Thượng Nghiêu thu dọn xong văn kiện: “Mạc Cầu Cầu, con chờ ở đây hay đi chỗ các chị gái bên ngoài chờ?”

Bên ngoài một đám các chị gái đặc biệt thích Mạc Đậu Đậu, đáng yêu lại nói ngọt.

Mạc Đậu Đậu ngay từ đầu cũng thích họ, nhưng hiện tại có chút né tránh, bởi vì các cô ấy hay nhéo mặt bé, bé cảm thấy nhéo mặt sẽ biến xấu!

“Chờ ở đây.”

Trên bàn trà bày đồ chơi, sách vẽ, đồ ăn vặt, đủ để bé tự tiêu khiển rất lâu.

Tần Thượng Nghiêu ra cửa: “Vậy tôi đi phòng họp trước, con có việc tới tìm tôi.”

Mạc Đậu Đậu phất tay về phía hắn: “Tạm biệt!”

Cửa phòng họp, Tần Thượng Nghiêu và Hàn Hinh Nhi vừa lúc gặp nhau ở cửa. Hàn Hinh Nhi vui sướng: “Thượng Nghiêu, anh sao lại ở đây?”

“…………”

Tần Thượng Nghiêu không biết sự thân thiết này từ đâu ra. Tuy rằng vì lý do Tiểu Thúc Thúc họ gặp nhau rất nhiều lần, nhưng nhiều lần đều rất ít nói chuyện: “Chào Hàn tiểu thư, mời vào.”

Hàn Hinh Nhi đi theo vào cửa, còn chưa ngồi xuống liền hàn huyên: “Anh với tôi không cần khách khí như vậy.”

Tần Thượng Nghiêu gật đầu vẫn duy trì lễ phép nên có: “Được, vậy chúng ta bắt đầu?”

Hàn Hinh Nhi thức thời gật đầu, văn kiện đưa qua, Tần Thượng Nghiêu đi thẳng vào vấn đề: “Đây là nội dung khái quát của dự án. Tập đoàn Hàn thị làm bên đầu tư, các vị hẳn là đã tìm hiểu qua. Tôi muốn hỏi chút, các vị đối với dự án này dự toán là bao nhiêu?”

“8 triệu!” Hàn Hinh Nhi thấy đối diện là Tần Thượng Nghiêu không có vòng vo trực tiếp đưa ra giá: “Việc này trừ Hàn gia hẳn là không có người sẽ cho cao hơn.”

Công ty tập đoàn sẽ có tổ tính toán dự án, họ sẽ đưa ra con số gần với giá trị dự án, nhưng con số này không đủ Tề Dục kiếm.

Tần Thượng Nghiêu cười cười, ngón tay gõ mặt bàn: “Nếu Tần gia tham dự thì sao?”

Người khác thổi cái giá này không được, hắn thổi, đó là một câu chuyện.

“Có phải là dự án tốt mọi người trong lòng đều nắm chắc? Chúng tôi ngay từ đầu không lựa chọn đấu thầu là không muốn quá phiền phức, nhưng nếu là con số Hàn gia đưa ra chúng tôi không thể đồng ý, thì có thể nói khác.”

Hàn Hinh Nhi vào cửa thấy đối diện là Tần Thượng Nghiêu trong lòng cao hứng một chút, cho rằng việc này chắc chắn thành, không ngờ đối diện thế nhưng một chút cũng không nương tay.

Nàng ổn định lại: “Các vị muốn bao nhiêu?”

“12 triệu!”

“Tần Thượng Nghiêu, tổ dự án chúng tôi đã đánh giá qua, dự án này nhiều nhất cũng chỉ trị giá 10 triệu!”

“Vậy tổ dự án các vị có dự đánh giá qua phía sau dự án này nếu thắng, các vị muốn nhập bao nhiêu không?”

Hàn Hinh Nhi muốn nói lại thôi. Tần Thượng Nghiêu thân mình ngửa ra sau, khí thế bức người vừa rồi lại hoàn toàn biến mất: “Dự án mà, tóm lại là hướng tới kiếm tiền đi. Hàn tiểu thư có thể trở về thương lượng lại.”

“Được.” Sắc mặt Hàn Hinh Nhi tuy khó coi nhưng lúc ra cửa còn quay đầu lại hỏi một câu: “Anh hiện tại đại biểu công ty nhỏ này hay Tần gia.”

Tần Thượng Nghiêu đứng lên mở cửa cho nàng: “Tần gia không phải Hàn gia.”

Một câu đơn giản Hàn Hinh Nhi liền đã hiểu. Tần gia không phức tạp như vậy, mặc kệ đại biểu cho ai, hắn đều họ Tần, người thừa kế duy nhất đời cháu.

________________________________________

Tần Thượng Nghiêu về văn phòng mình, từ cửa sổ nhìn Hàn Hinh Nhi lên xe. Hắn gọi điện thoại cho Tề Dục: “Hỏi thăm xong hai người kia chưa?”

Trong điện thoại: “Làm buôn bán đầu óc cũng không qua anh, chơi, tôi còn không bằng anh sao!”

Tần Thượng Nghiêu cười: “Được, vậy giao cho cậu, tôi tan tầm!”

Ô tô Hàn Hinh Nhi chạy đi khuất tầm mắt, hắn mới quay đầu lại: “Cầu Cầu, chúng ta về nhà tìm A Ba.”

“Được a.” Mạc Đậu Đậu vui mừng nhất chính là tìm A Ba.

Một lớn một nhỏ vừa ra cửa công ty, liền thấy ô tô Tần Hán Tư đậu ở cửa.

Tần Thượng Nghiêu ôm Mạc Đậu Đậu ngoan ngoãn đi qua. Cửa sổ xe hạ xuống, hắn cúi đầu cười hì hì: “Gia gia.”

Tần Hán Tư nhìn Mạc Đậu Đậu một cái, hảo thanh tức giận: “Còn biết ta là Gia gia con!”

Tần Thượng Nghiêu còn tưởng rằng khoảng thời gian này không gặp, ông đã hết giận, nghe giọng này nghĩ đến hoàn toàn không có.

Hắn đẩy đẩy Mạc Đậu Đậu trong lòng: “Cầu Cầu, gọi Gia gia!”

Tần Hán Tư tức giận đến quay đầu: “Con còn biết nó cùng con giống nhau là cháu nội ta.”

“Ông nhận à?” Tần Thượng Nghiêu biết Tần Hán Tư bị tức giận đến hồ ngôn loạn ngữ.

“Tần Thượng Nghiêu! Đó là người cũ của thúc thúc con!”

“Thì sao!”

“Đứa nhỏ này cũng là của thúc thúc con!”

“Dù sao con đều đang nuôi người nhà mình!”

“Con thật sự cố chấp như vậy có phải không!”

“Gia gia ông không cũng cố chấp sao! Trương Thúc ông nói có phải không?” Tần Thượng Nghiêu chào hỏi với tài xế Trương sư phó.

Trương sư phó là tài xế già mấy chục năm nhà họ, hắn hơi nghiêng đầu cười không nói nhiều.

Tần Hán Tư nghiêm túc: “Tần Thượng Nghiêu, hôn ước có thể giải trừ nhưng ta không cho phép con cùng người Mạc Lan Ngạn kia ở bên nhau, người kia tâm cơ quá nặng, không thích hợp con.”

“Sao lại không thích hợp? Hắn tâm cơ, ta tính kế, vừa lúc thành một đôi, Mạc Cầu Cầu con nói có phải không?”

Tần Thượng Nghiêu còn không quên hỏi Mạc Đậu Đậu xem mình và A Ba bé có thể thành một đôi không.

 

 

back top