ENIGMA NGOAN NGOÃN, ĐỪNG NỔI ĐIÊN

Chương 43

Mạc Đậu Đậu gật đầu: “Ừm! Gian thương!”

“Hắc, tiểu hồ ly, con lại chơi khăm tôi!”

“Ha ha ha ha ha ha……”

Mạc Đậu Đậu bị Tần Thượng Nghiêu cào lét xoắn cái thân mình nhỏ bé ghé vào vai hắn.

Tần Hán Tư quay đầu kéo cửa sổ xe lên, ô tô chạy rời đi. Tần Thượng Nghiêu nhìn đèn đuôi xe cảm thán: “Cầu Cầu à, gia gia con tự nhiên không chào một tiếng liền đi rồi, tôi và A Ba con là uyên ương khổ mệnh mà!”

Mạc Đậu Đậu giọng non nớt: “Uyên ương là cái gì?”

Tần Thượng Nghiêu ôm bé về xe: “Chính là giống vịt lớn lên hoa hòe loè loẹt hơn chút! Không khác nhau lắm!”

Mạc Đậu Đậu cái biết cái không: “Ah~ vì sao khổ ạ, không ai cho ăn sao?”

Tần Thượng Nghiêu: “Đúng!”

Mạc Đậu Đậu ở ghế an toàn cột chặt, tay nhỏ đặt ngay ngắn: “Nó ăn cái gì, sau này con mua cho chúng nó ăn.”

Tần Thượng Nghiêu cười: “Được.”

________________________________________

Ô tô chạy vào khu dân cư, Tần Thượng Nghiêu từ xa đã thấy Mạc Lan Ngạn, bất quá lần này không phải một mình lắc lư mà đang nói chuyện với người khác.

Người kia ngồi xổm bên chân cậu, hai người vừa nói chuyện vừa đối diện cực kỳ giống cặp tình nhân đang yêu đương.

Tần Thượng Nghiêu một chân thắng gấp dừng lại bên cạnh xe lăn, hắn ấn cửa sổ xe xuống: “Tôi còn chưa già đâu, cậu đã lén lút làm chuyện yêu đương lúc hoàng hôn rồi?!”

“…………”

Mạc Lan Ngạn còn chưa kịp trả lời liền thấy Tần Thượng Nghiêu kéo cửa xe ra đi về phía mình, đồng thời một phen kéo người đang ngồi xổm phía trước cậu ra.

“Ngươi nhìn kỹ xem người xe lăn, nhớ kỹ nha, người này có đối tượng, có con nhỏ! Ngươi đừng bị hắn lừa tiền lừa sắc! Từng ngày, cái chân què này cũng là giả vờ!”

Hắn kéo cửa xe hướng Mạc Lan Ngạn giận dữ nói: “Về xe!”

Gần đây chân Mạc Lan Ngạn đã hồi phục gần như xong, không tháo bó bột là bởi vì Tần Thượng Nghiêu nói không được gấp mà cần củng cố thêm.

Cậu hiện tại không rên một tiếng tự mình đứng dậy lên xe.

Tần Thượng Nghiêu còn không quên quay đầu lại nhìn người kia: “Thấy không, tránh xa hắn một chút, gian xảo lắm đó, đừng bị lừa đến tán gia bại sản!”

Cửa xe đóng lại, ngoài cửa sổ xe đen nhánh, không nhìn thấy người dở khóc dở cười bên trong.

Xe lăn điện được thu thập vào cốp xe, Tần Thượng Nghiêu một chân ga chạy vào hầm.

Mạc Lan Ngạn nhìn chằm chằm gáy người nào đó: “Tôi đối với anh lừa tiền lừa sắc?”

Tần Thượng Nghiêu chuyên tâm lái xe: “Không bị lừa tiền là tôi nghèo, nhưng cậu không thể phủ nhận cậu lừa sắc tôi.”

Mạc Lan Ngạn cười: “Anh ta là đồng học trước kia của tôi.”

Tần Thượng Nghiêu: “Lừa đảo đều là từ người quen ra tay gây án. Hắn là đồng học tiểu học của cậu hay cấp hai? Cấp ba? Mạc Lan Ngạn, tôi về nhà phải nói chuyện về quá khứ cho kỹ!”

“Quá khứ?” Mạc Lan Ngạn biết, chỉ cần là khác giới tính tới gần mình, Tần Thượng Nghiêu liền sẽ nổi điên.

Nhưng không ngờ, hắn đột nhiên đã muốn xét nhà đến cùng!

Ô tô dừng lại, Tần Thượng Nghiêu lấy xe lăn ôm Mạc Đậu Đậu sau đó đem túi mua sắm siêu thị đặt trên đùi Mạc Lan Ngạn, hai người đi về phía thang máy.

“Người tốt như tôi, có thể có cái quá khứ gì, một lòng chỉ đọc sách!” Mạc Lan Ngạn ý đồ can ngăn Tần Thượng Nghiêu việc kiểm kê tài sản này.

“Không có quá khứ, gặp đồng học liền ăn ý lúc hoàng hôn?”

“Ăn ý gì?”

Mạc Lan Ngạn không nghe hiểu hắn nói gì.

Tầm mắt Tần Thượng Nghiêu rũ xuống một chút dừng trên mặt cậu: “Cậu trên TV không thấy sao, mặt trời chiều ngả về tây, Alpha già ngồi xe lăn, kia Omega già liền cùng Alpha già khác nhảy quảng trường vũ, thân mật thỏ thẻ, đều không tránh người!”

“…………”

Cái này cùng cậu có liên quan gì?

Tần Thượng Nghiêu xem hiểu biểu tình của cậu sau, tiếp tục nói hồ ngôn loạn ngữ: “Dưới ánh sáng ban ngày, các cậu vừa rồi tránh người như vậy sao?”

“Tần Thượng Nghiêu, anh ta đó là dây giày rớt, anh ta cột dây giày đó!”

“Dây giày hắn đi đâu không xong, liền đi trước mặt cậu rớt! Còn ngẩng đầu nhìn cậu, sao thế, thích cái cằm nhỏ rủ xuống của cậu?!”

Mạc Lan Ngạn híp mắt, âm trầm trầm: “Tần Thượng Nghiêu! Anh đang nói tôi béo!”

Tần Thượng Nghiêu ngạo kiều: “Tôi nuôi béo chờ ăn thì sao!”

Mạc Đậu Đậu kinh ngạc nhìn về phía Tần Thượng Nghiêu, nhỏ giọng: “A Ba không thể ăn.”

“Sao lại không,”

“Tần Thượng Nghiêu! Anh câm miệng cho tôi!”

Tần Thượng Nghiêu nổi cơn ghen lên, phạm vi trăm dặm đều phải gà bay chó sủa. Mạc Lan Ngạn sợ hắn giải thích cho Mạc Đậu Đậu chút chuyện không thể nghe!

________________________________________

Trên bàn bữa tối, đũa Mạc Lan Ngạn lại duỗi ra lại rụt vào, cậu đang tự hỏi ăn hay không ăn.

Tần Thượng Nghiêu sẽ không nấu cơm nhưng hắn sẽ kén ăn. Quán này ngon, quán kia không thể ăn, thứ này bỏ vào nồi lẩu ngon, thứ kia bỏ vào nồi lẩu không thể ăn.

Cậu vốn dĩ không quá kén ăn theo hắn mà bị chiều hư. Cậu vẫn luôn tự an ủi, không béo, chân cẳng không tiện, không nên lên cân!

Cái cân điện tử sớm đã dưới sự tự lừa dối của Mạc Lan Ngạn, phủ đầy bụi.

Hôm nay Tần Thượng Nghiêu nói toạc cậu có cằm nhỏ, cậu dựa vào hóp bụng giấu đi mỡ, bại lộ!

Mạc Đậu Đậu nhìn đũa A Ba qua lại: “A Ba? Ba sợ mập lên sẽ bị Tần Tần Nghiêu ăn sao?”

“…………”

Mạc Lan Ngạn trừng mắt liếc Tần Thượng Nghiêu, một đũa kẹp một khối thịt kho tàu: “Không có, con đừng nghe hắn nói bậy.”

Tần Thượng Nghiêu kẹp thịt cho Mạc Đậu Đậu: “Cầu Cầu, chuyện người lớn, con nít không hiểu!”

Mạc Đậu Đậu: “Ah!”

________________________________________

Đêm khuya, Mạc Đậu Đậu ngủ say. Mạc Lan Ngạn còn tưởng rằng đêm nay Tần Thượng Nghiêu giận dỗi không để ý tới mình.

Cậu vừa nghiêng người thì cả người trực tiếp bị bế lên, mở cửa đi ra ngoài.

Phòng khách đen nhánh chỉ có ánh trăng chiếu vào hơi sáng. Từ lần đầu tiên làm chuyện xấu ở phòng khách sau, hiện tại cơ bản mỗi đêm đều ra đây.

Không bật đèn, hai người rúc ở sô pha.

“Tần Thượng Nghiêu anh không thể mỗi lần đều nhân lúc Mạc Đậu Đậu ngủ rồi đánh lén tôi!” Mạc Lan Ngạn không giãy giụa nhưng phải tìm lý lẽ cho mình!

“Nó chỉ cần thấy tôi hôn cậu, nó liền không ngủ! Tôi không đánh lén, hai ta còn nói chuyện gì!”

Mạc Lan Ngạn cười, m.á.u ghen của một lớn một nhỏ là giống nhau.

Tần Thượng Nghiêu ôm người vào lòng, ý đồ rõ ràng. Hắn bóp cằm Mạc Lan Ngạn: “Nào, chúng ta nói quá khứ của cậu!”

“Tần Thượng Nghiêu, anh tuổi còn trẻ hơn tôi, cái loại yêu lúc hoàng hôn kia, giữa chúng ta muốn ngồi cũng là tôi ngồi. Lùi một vạn bước mà nói, anh ngồi, thì tôi một O thấp kém không ai muốn!”

Mạc Lan Ngạn ý đồ kéo lại cái chủ đề yêu lúc hoàng hôn kia.

“Cậu trước khi vào nhà trẻ có bạn thân không? Chính là cái loại dắt tay, nói lớn lên muốn cưới cậu! Bằng không chính là luôn luôn chuyển động xung quanh cậu không có ý tốt.”

Tần Thượng Nghiêu hoàn toàn không mắc lừa, từ trước nhà trẻ bắt đầu tra!

Mạc Lan Ngạn lắc đầu: “Tuyệt đối không có!”

Hiện tại là lúc bình giấm chua nổi điên, chỉ cần không có chứng cứ thực tế chính là không có!

“Nhà trẻ?”

“Không có!”

“Tiểu học?”

“Không có!”

“Cấp hai?”

“Không có!”

“Cấp ba?”

“Không có!”

“Đại học?”

“Không có!”

“Mạc Lan Ngạn, cậu coi tôi ngu ngốc sao?!” Tần Thượng Nghiêu một phen áp người trong lòng: “Tề Dục bọn họ không phải?”

Mạc Lan Ngạn hai tay chặn trước n.g.ự.c hắn: “Đó là sau khi đại học ra nước ngoài tu nghiệp thực tập gặp gỡ, không thể nghiêm khắc tính là đồng học đại học! Hơn nữa, họ đâu có không có ý tốt.”

“Phải không?” Tần Thượng Nghiêu chống tay cố ý đè xuống thân mình: “Vậy cái người dưới lầu hôm nay là đồng học khi nào?”

“…………”

Đối tượng quá thông minh một chút không phải chuyện tốt. Mạc Lan Ngạn làm bộ tự hỏi: “Chính là…… Tôi nghĩ nghĩ…… Hẳn là…… Ai, ai ai, Tần Thượng Nghiêu! Tay tay tay!”

Tần Thượng Nghiêu âm trầm trầm: “Nghĩ kỹ! Đêm nay nghĩ không ra, không ngủ!”

 

back top