ENIGMA NGOAN NGOÃN, ĐỪNG NỔI ĐIÊN

Chương 45

Mạc Lan Ngạn nhìn Tần Châu làm bộ như sắp mở miệng vài lần, cuối cùng dở khóc dở cười hỏi: “Tôi bao hết nhé?”

Cả bàn người cười toe toét nghiêng tới nghiêng lui. Tần Châu vẫy tay gọi phục vụ, thực đơn thịt tập trung ở một bên.

Hắn chỉ vào một vòng đó, không chút khách khí: “Cô ơi, một nửa tờ đồ thịt này cho tôi lấy hai phần.”

Tề Dục: “Làm phiền lên đồ uống đắt nhất!”

Lệ Bắc Ngưng: “Làm phiền lại cho tôi thêm ít đồ ăn vặt!”

Lý Thụ Kiệt: “Tôi muốn trái cây, không phải mùa này!”

Một đám người cạc cạc vui vẻ gọi một đống lớn.

Mạc Lan Ngạn cũng không đau lòng, mặc kệ họ nháo: “Các cậu ăn hết không?”

Lệ Bắc Ngưng: “Ăn không hết tôi đóng gói, trong cục kia mới tới một đám nhóc con, vừa mới bắt đầu chê cái này chê cái kia, làm vẻ đều là chuyện, hiện tại từng đứa bị thu thập ngoan ngoãn, ăn mì gói đều ăn ngấu nghiến. Hôm nay ăn không hết toàn bộ đóng gói cho bọn chúng, làm bữa ăn khuya!”

Tần Châu hướng phục vụ viên: “Làm phiền thịt vừa rồi đổi thành ba phần!”

Một đám người vừa nghe lại vui vẻ!

Tần Thượng Nghiêu trở về thấy một bàn đầy ắp đồ ăn: “Các cậu hôm nay ăn uống tốt vậy?”

Tề Dục: “Lan Ngạn nhà cậu mời khách.”

Từ ‘nhà cậu’ này thấm đến tận sâu sự yêu thích của Tần Thượng Nghiêu, hắn hướng mọi người phất tay: “Các cậu tùy tiện ăn, tôi mời khách!”

Mạc Lan Ngạn quay đầu: “Anh phát lương rồi?”

Tần Thượng Nghiêu trôi chảy quay đầu hỏi Tề Dục: “Công ty chúng ta khi nào phát lương?”

Tề Dục: “Ngày mai.”

Tần Thượng Nghiêu lập tức quay đầu lại nhìn Mạc Lan Ngạn làm nũng: “Bà xã, hôm nay ứng ra một chút, ngày mai tôi phát lương nộp lên toàn bộ!”

Trên bàn truyền đến tiếng đũa rơi lách tách vụn vặt.

Mạc Lan Ngạn cười chột dạ. Tần Thượng Nghiêu thấy cậu không trả lời lại đẩy đẩy cậu: “Bà xã được không?”

Mạc Lan Ngạn ngượng ngùng: “Được!”

Tần Thượng Nghiêu căn bản chính là cố ý, lại vừa thấy Tề Dục bọn họ mấy người thật sự nhịn đến vất vả.

Mạc Lan Ngạn nhẹ nhàng thở dài đứng lên: “Tôi, nói hai câu nhé!”

Một đám người lập tức ngồi nghiêm chỉnh. Tần Thượng Nghiêu chưa từng thấy trường hợp này đến người ngồi góc không lên tiếng Trần Thần Vũ cũng từng thấy qua, khi đó, Lý Thụ Kiệt cũng chính thức công khai quan hệ của họ.

Mạc Lan Ngạn kéo Tần Thượng Nghiêu: “Tần Thượng Nghiêu, dù sao các cậu đều gặp qua, sau này là…… Đối tượng của tôi.”

Tề Dục: “Sao lại là sau này đối tượng của cậu, hiện tại không phải à!”

Vốn dĩ chuyện công khai một câu này, Mạc Lan Ngạn mở miệng, Tề Dục liền cố ý đùa dai.

Mạc Lan Ngạn tức giận đến trừng hắn. Tần Thượng Nghiêu lập tức tiếp lời Tề Dục: “Cậu ấy căng thẳng để tôi nói, hiện tại là đối tượng, sau này là bạn đời!”

“Ah ~”

“Ah ~”

Tề Dục hùa theo hò hét: “Hôn một cái! Hôn một cái! Hôn một cái!”

Mạc Lan Ngạn cầm lấy hộp khăn giấy trong tầm tay ném qua: “Cút!”

Lý Thụ Kiệt: “Đây không phải quy trình cậu đặt ra sao, cậu làm cho xong!”

Hai năm trước, lúc Lý Thụ Kiệt cùng Trần Thần Vũ công khai, Mạc Lan Ngạn cùng Tề Dục hai người khỏi phải nói sung sướng cỡ nào, hôn một cái tính là gì, hận không thể trực tiếp cho họ nháo động phòng.

Khi đó Trần Thần Vũ xấu hổ đỏ mặt mặc kệ họ nháo. Hôm nay Tần Thượng Nghiêu vẻ mặt chờ mong: “Quy trình gì, các cậu nói, tôi chủ động phối hợp cho xong!”

Lệ Bắc Ngưng: “Trước hôn một cái!”

Mạc Lan Ngạn: “…………”

Biết thế này, lúc trước liền không nên nháo thành như vậy.

Tần Thượng Nghiêu mừng rỡ lập tức xoay người ôm Mạc Lan Ngạn: “Bà xã, cho họ nhìn hôn một cái, ghen tị c.h.ế.t đám cẩu độc thân này!”

Mạc Lan Ngạn thấp giọng: “Anh không được thè lưỡi!”

Tần Thượng Nghiêu không chịu: “Thế không gọi hôn môi!”

Mạc Lan Ngạn: “Anh đừng nổi điên, Ưm ~”

“Ahh ~”

“Ahh ~”

Khi đó Trần Thần Vũ cùng Lý Thụ Kiệt vừa chạm vào liền tách ra, trước mắt Mạc Lan Ngạn dùng sức đ.ấ.m Tần Thượng Nghiêu, hắn mới buông người ra.

Tần Thượng Nghiêu đuổi theo hỏi: “Quy trình tiếp theo là cái gì?”

Mạc Lan Ngạn một cước đá vào chỗ khuỷu gối hắn làm hắn thiếu chút nữa quỳ xuống: “Anh ngồi xuống thành thật cho tôi!”

Tần Thượng Nghiêu giống tiểu cẩu bị huấn, vừa rồi còn dựng tai lúc này cụp xuống.

Vừa quay đầu hắn thấy ánh mắt ghen tị của Mạc Đậu Đậu lập tức càng thành thật, tiểu gia hỏa này phỏng chừng tối lại không ngủ.

Một bữa cơm ăn đến vô cùng náo nhiệt. Cuối cùng Lệ Bắc Ngưng đóng gói một nửa thịt tươi. Mạc Lan Ngạn nghĩ đơn giản trực tiếp lại cho hắn đóng gói một phần nước lẩu.

Lệ Bắc Ngưng: “Đừng mà, đám nhãi ranh này đối với họ tốt quá sẽ kiêu!”

Mạc Lan Ngạn quá hiểu lời này, cho chút màu sắc liền đòi mở xưởng nhuộm!

________________________________________

Mỗi người lái xe về nhà. Trên đường, Trần Thần Vũ thường thường quay đầu nhìn Lý Thụ Kiệt. Lý Thụ Kiệt cười nhẹ: “Có cái gì muốn hỏi?”

Trần Thần Vũ thận trọng hướng nội, có khi lại cố chấp làm người đau lòng.

Phía trước đèn đỏ bật, hắn dừng xe: “Thụ ca, em ở trong bạn bè anh, có phải không làm tốt bằng Tần Thượng Nghiêu không?”

Mỗi lần đi theo sau Lý Thụ Kiệt cậu chỉ nghe họ nói, cậu cảm thấy họ quá biết nói chuyện, mình xen mồm rất dễ bị bóc mẽ.

Chính là liên hoan vài lần, cậu phát hiện, Tần Thượng Nghiêu cho dù mỗi lần bị bóc mẽ cũng sẽ không giống cậu thành thành thật thật đợi.

Thời gian lâu, Tần Thượng Nghiêu cùng họ giống như không phải người nhà Mạc Lan Ngạn, mà trực tiếp là bạn bè.

Lý Thụ Kiệt cười duỗi tay, ngón tay cùng Trần Thần Vũ mười ngón đan chặt: “Cậu nhưng ngàn vạn đừng học Tần Thượng Nghiêu.”

Trước kia mình hay ở trước mặt họ nói Trần Thần Vũ làm mình làm mẩy, từ sau khi Tần Thượng Nghiêu xuất hiện, hắn cảm thấy điểm làm mình làm mẩy này là niềm vui giữa tiểu tình nhân.

Trần Thần Vũ trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt: “Được.”

________________________________________

Gara ngầm, Mạc Đậu Đậu cự tuyệt cái ôm của Tần Thượng Nghiêu, tự mình xuống xe, sau đó đạp chân ngắn trèo lên xe lăn của A Ba, rúc vào lòng A Ba không thèm để ý hắn.

Tần Thượng Nghiêu vừa buồn cười vừa thương tâm.

Xe lăn điện đi về phía trước, Mạc Lan Ngạn thừa dịp Mạc Đậu Đậu không chú ý lén lút duỗi tay dắt lấy Tần Thượng Nghiêu.

Khóe miệng Tần Thượng Nghiêu hướng cậu cong lên không nói gì.

Vào cửa, Mạc Lan Ngạn nhỏ giọng hỏi: “Đậu Đậu, Tần Tần Nghiêu tắm rửa cho con được không?”

“Không tốt.” Bé không nhìn Tần Thượng Nghiêu.

Mạc Lan Ngạn còn tưởng khuyên nhủ chút gì, kết quả Tần Thượng Nghiêu đột nhiên duỗi tay trực tiếp ôm Mạc Đậu Đậu vào phòng tắm, đóng cửa lại.

Bên trong truyền đến tiếng khóc của Mạc Đậu Đậu. Mạc Lan Ngạn một chút cũng không nóng nảy, điều khiển xe lăn ngồi trước máy tính.

Không lâu sau, tiếng khóc phòng tắm ngừng.

Mạc Đậu Đậu ngồi trên nắp bồn cầu, Tần Thượng Nghiêu dọn ghế đẩu nhỏ ngồi đối diện chờ bé nức nở xong.

“Mạc Cầu Cầu, tôi không có ý định muốn đoạt A Ba của con.”

“Hừ!”

“Tôi thích A Ba, nhưng tôi cũng thích Mạc Cầu Cầu!”

“Hừ.”

Tuy rằng cái mũi nhỏ như cũ hừ một tiếng, nhưng rõ ràng tiếng thứ hai không giận như vậy.

“Trước kia là Mạc Cầu Cầu cùng A Ba hai người sinh hoạt, sau này Tần Tần Nghiêu cùng các con cùng nhau sinh hoạt được không?”

Đôi mắt nhỏ Mạc Đậu Đậu liếc hắn một cái lại liếc sang bên cạnh.

“Tôi bảo đảm, gặp được đồ ăn ngon, A Ba nhà chúng ta xếp thứ nhất, con xếp thứ hai, tôi xếp thứ ba được chưa?”

Cái đầu nhỏ Mạc Đậu Đậu liếc qua chậm rãi quay lại: “Vậy, sau này A Ba còn ngủ cùng con, anh ngủ trên đất?”

“Ừm!”

“Vậy chú còn cùng A Ba thân thân không?”

“…………”

Tần Thượng Nghiêu không muốn lừa bé: “Con biết cái gì gọi là đối tượng không?”

Mạc Đậu Đậu không biết, nhưng hắn nhớ rõ A Ba ở trên bàn cơm nói, Tần Tần Nghiêu là đối tượng của cậu. Bé lắc đầu.

Tần Thượng Nghiêu: “Đối tượng chính là có thể thân thân, có thể ôm một cái, sau đó cùng nhau nương tựa đến già, sau này Cầu Cầu cũng sẽ có đối tượng.”

Mạc Đậu Đậu: “Không thể không có sao? Con cùng A Ba ở bên nhau.”

Tần Thượng Nghiêu cười: “Có thể không có, nhưng tôi hy vọng con có.”

“A Ba sẽ biến thành chú?”

“Ừm ~” Tần Thượng Nghiêu lắc đầu: “Là hy vọng chờ con già rồi, chờ tôi cùng A Ba không còn ở trên thế giới này, con có người bầu bạn, sẽ không cô độc.”

Mạc Đậu Đậu từ nhỏ không rời xa Mạc Lan Ngạn, bé không biết cái gì gọi là cô độc, nhưng bé biết kia nghe tới không phải từ ngữ tốt gì.

Nhóc con trầm mặc một lúc lâu không lên tiếng.

Tần Thượng Nghiêu trong lòng thấp thỏm: “Mạc Cầu Cầu?”

“Tần Tần Nghiêu, con tên là Mạc Đậu Đậu.”

“Tôi tên là Tần Thượng Nghiêu!”

“Tần Tần Nghiêu dễ nghe!”

“Cầu so Đậu lớn hơn!”

Hai người nói xong thử hàm răng cười rộ lên. Tần Thượng Nghiêu dang rộng cánh tay: “Tôi ôm một cái đi, con vừa rồi cự tuyệt cái ôm của tôi, tôi thương tâm đó!”

Tay nhỏ Mạc Đậu Đậu duỗi ra: “Tần Tần Nghiêu, con yêu A Ba cũng yêu người.”

Tần Thượng Nghiêu nháy mắt đầy m.á.u hồi sinh: “Con nói sớm đi, làm tôi sợ muốn chết, đi, tắm rửa, ngủ!”

“Con ngủ rồi chú cùng A Ba sẽ thân thân sao?”

“…………”

________________________________________

Hai giờ sau, đồng hồ sinh học vốn dĩ nên chuẩn bị ngủ của Mạc Đậu Đậu, lại lần nữa mất đi hiệu lực.

Tần Thượng Nghiêu buồn bã vùi đầu vào chăn, tiểu gia hỏa kia căn bản không có buông sự đề phòng đối với hắn, như cũ sợ mình cùng hắn đoạt Mạc Lan Ngạn.

Hắn nội tâm gào thét: Tiểu hồ ly à ~~

Phía trước Mạc Đậu Đậu quấy phá thì quấy phá, nhưng cuối cùng đều là người ngủ trước. Hôm nay, bé trợn tròn mắt thường thường bò lên mép giường đi lên xem Tần Thượng Nghiêu có ngủ không.

Tần Thượng Nghiêu cảm giác mình bị tiểu hồ ly lừa tình cảm, tức giận đến cũng cố ý trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm bé!

Hắn cũng không tin, mình đường đường một cái Enigma trưởng thành còn có thể không chịu nổi một con tiểu hồ ly cai sữa không lâu!

Mạc Lan Ngạn nhìn hai cái quỷ ấu trĩ qua lại vài lần, thở dài một tiếng: “Hai người các cậu đêm nay không ngủ thì đi ra ngoài, tôi muốn ngủ!”

Lời vừa nói ra, một lớn một nhỏ lập tức nhắm mắt lại. Mạc Đậu Đậu còn không quên bò lên mép giường híp mắt, xác nhận Tần Thượng Nghiêu có thật sự nhắm mắt không, bị Mạc Lan Ngạn một phen vớt trở về, sợ hai cái quỷ ấu trĩ lại lần nữa đấu nhau.

 

back top