ENIGMA NGOAN NGOÃN, ĐỪNG NỔI ĐIÊN

Chương 46

Trời sáng, Tần Thượng Nghiêu rời giường nấu bữa sáng xong liền ra cửa đi làm.

Hôm nay không có mang Mạc Đậu Đậu, bởi vì thứ nhỏ kia tối qua quấy phá mình quá muộn.

Còn chưa đến thang máy, điện thoại liền nhận được tin nhắn Mạc Lan Ngạn: Đi rồi à?

Tần Thượng Nghiêu: Ừm, hôm nay người Hàn gia tới bàn hợp đồng.

Mạc Lan Ngạn: Trên đường chậm một chút, chú ý an toàn, chờ anh trở về.

Tần Thượng Nghiêu hối hận, vừa rồi đáng lẽ nên hôn cậu một chút rồi mới đi, hiện tại cũng không thể gọi điện thoại, bởi vì Cầu Cầu còn ngủ.

Tần Thượng Nghiêu: Ừm chụt, hôn một cái, không được nói cho Cầu Cầu!

Mạc Lan Ngạn nhìn chằm chằm điện thoại cười.

Tần Thượng Nghiêu: Cậu ngủ tiếp một lát đi, bữa sáng tôi giữ ấm, hai người nhớ ăn, còn có, hôm nay rảnh rỗi không có việc gì nhớ mang Cầu Cầu ra ngoài dạo dạo nhiều.

Mạc Lan Ngạn: Vì sao?

Tần Thượng Nghiêu: Dạo mệt, tự nhiên liền ngủ sớm!

Mạc Lan Ngạn lại cười: Tần Thượng Nghiêu, nó lại không phải chó!

Tần Thượng Nghiêu: Tiểu hồ ly khó nuôi hơn chó nhiều!

Lúc này Tần Thượng Nghiêu còn chưa nghĩ đến chờ đến khi hắn tối về nhà thì tiểu hồ ly lại là một loại trạng thái khác.

________________________________________

Tần Thượng Nghiêu thu dọn trong phòng ngoài phòng, Mạc Đậu Đậu liền lắc lư đi theo hắn lắc lư trong phòng ngoài phòng.

“Con có việc tìm tôi?” Tần Thượng Nghiêu cảm thấy hắn như vậy có chút buồn cười.

“Không có.” Đầu nhỏ Mạc Đậu Đậu lắc lư, ngữ khí chắc chắn chính là không có việc gì, sau đó hắn dựa gần mép giường xem Tần Tần Nghiêu xếp quần áo, không đi.

Tần Thượng Nghiêu cố nén cười, ngày thường cùng Mạc Lan Ngạn đấu trí đấu dũng còn chưa tính, không ngờ hiện tại còn phải cùng nhóc con đấu trí đấu dũng.

Xếp quần áo xong ra khỏi phòng, gần đây Mạc Lan Ngạn nháo muốn giảm béo, buổi tối chỉ ăn mì sợi, loại đơn giản này hắn vẫn sẽ nấu.

Vì thế một lớn một nhỏ lại chậm rì rì vào phòng bếp.

Mạc Lan Ngạn xem hai người giống nhau như đúc kia, khóe miệng cong lên, nghĩ thầm là nên tìm thời gian cùng Tần Thượng Nghiêu thẳng thắn một chút về thân thế Mạc Đậu Đậu.

“Chú hôm nay nấu mì sợi sao?” Mạc Đậu Đậu rõ ràng nhìn Tần Thượng Nghiêu lấy mì chờ nước sôi, vẫn là muốn hỏi một câu.

Tần Thượng Nghiêu cúi đầu xem nhóc con: “Ừm!”

“Con không thích ăn, con muốn ăn thịt!” Mạc Đậu Đậu khuôn mặt nhỏ ủ rũ: “Không có thịt sao?”

Tần Thượng Nghiêu ngồi xổm xuống lặng lẽ nói: “A Ba con đang giảm béo, chúng ta ăn thịt cậu ấy ăn mì, cậu ấy sẽ tức giận, chúng ta trước cùng cậu ấy ăn mì, lát nữa ăn xong tôi dẫn con xuống lầu mua chân gà nhà kia!”

Mắt nhỏ Mạc Đậu Đậu nháy mắt sáng lên khẽ meo meo đáp: “Thật sự?”

Tần Thượng Nghiêu: “Tôi lừa con khi nào?”

Mạc Đậu Đậu híp mắt cười, hắn mở tay nhỏ ôm lấy cổ Tần Thượng Nghiêu: “Tần Tần Nghiêu, chú hôm nay vì sao không có mang con đi làm?”

“…………”

Tần Thượng Nghiêu sững sờ một chút, sau đó ‘phụt’ cười, nguyên lai Mạc Đậu Đậu vòng tới vòng lui là mình hôm nay không dẫn bé đi.

“Mạc Cầu Cầu, con quấy tôi hơn nửa đêm, sáng sớm thức dậy nổi sao?”

“Không thể khiêng đi sao?”

“Từ ngữ gần đây của con thật là nghịch thiên a!”

“Các chị gái nói.” Thằng bé tự hào, nó thích người văn phòng Tề Ba.

________________________________________

Sau bữa tối Tần Thượng Nghiêu đúng hẹn chuẩn bị mang Mạc Đậu Đậu xuống lầu, ai ngờ Mạc Lan Ngạn điều khiển xe lăn: “Đi thôi, tôi cũng vừa lúc tản bộ giảm giảm béo.”

“…………”

“…………”

Mạc Đậu Đậu nhỏ giọng hỏi Tần Tần Nghiêu: “A Ba tản bộ như vậy có thể giảm béo sao?”

Tần Thượng Nghiêu: “Giảm béo vốn dĩ chính là khẩu hiệu, không thể thật sự!”

“Nga…… Vậy Ba vì sao còn ăn mì sợi?”

“Mạc Đậu Đậu, a Ba có thể nghe thấy!” Mạc Lan Ngạn nghe sau lưng hai người thì thầm mình: “Tôi đây không phải cùng các người tản bộ sao.”

Cậu vừa quay đầu lại chỉ thấy hai khuôn mặt tương tự đầy vẻ đều là, anh xem chúng tôi cần anh bầu bạn sao!

Mạc Lan Ngạn nháy mắt đã hiểu: “Hai người các anh lần này lại chuẩn bị xuống dưới ăn cái gì?”

“Đùi gà!” Mạc Đậu Đậu buột miệng thốt ra, Tần Thượng Nghiêu duỗi tay cũng chưa thể che lại tiếng bé.

“Ah ~ tôi giảm béo, hai người liền chuẩn bị lén tôi cơm ngon rượu say?”

Tần Thượng Nghiêu lắc đầu, lời lẽ chính đáng: “Không có, nó đang lớn đó! Yêu cầu dinh dưỡng!”

Mạc Đậu Đậu gật đầu mạnh: “Ừm, con đang lớn đó! Muốn ăn đùi gà!”

________________________________________

Nửa giờ sau, trên quán ven đường, một bàn vuông nhỏ.

Ông chủ nhiệt tình thét to: “Các vị hảo, đợi lâu, ba phần chân giò nướng, hai chai bia, một lọ sữa, thịt dê xiên cùng thịt bò xiên tới, còn có đồ vật cần chờ.”

Mạc Đậu Đậu chép miệng nuốt nước miếng còn không quên lễ phép: “Cảm ơn ông chủ!”

Người nhỏ bụng lớn, Mạc Đậu Đậu xem cũng chưa xem thịt dê xiên cùng thịt bò xiên, ra tay liền lấy chân giò, hai bàn tay nhỏ giơ chân giò lên dùng sức kéo cắn.

Tần Thượng Nghiêu ghét bỏ: “Mới hai bữa không ăn thịt, con bộ dáng này đã quá mức!”

Mạc Đậu Đậu đầy miệng mỡ: “Cái này ngon hơn đùi gà!”

Tần Thượng Nghiêu cười a: “Sành ăn đó!” Hắn quay đầu thấy Mạc Lan Ngạn còn đang rối rắm, hắn lại gần thấp giọng: “Bà xã, đầy đặn ôm lên càng thoải mái.”

Mạc Lan Ngạn trừng hắn một cái. Tần Thượng Nghiêu đưa chân giò cho cậu: “Ăn, ăn xong bữa này lại giảm!”

Mạc Lan Ngạn cắn một ngụm, đúng, ăn xong lại giảm, khó được ra ngoài ăn một lần nướng BBQ.

“Cụng ly!” Mạc Đậu Đậu học Tần Tần Nghiêu cùng A Ba nâng chén.

Rượu đủ cơm no, Mạc Đậu Đậu không cho Tần Thượng Nghiêu ôm, nhóc nhấc chân ngắn: “Vừa lúc tản bộ giảm giảm béo!”

Tần Thượng Nghiêu cùng Mạc Lan Ngạn đều vui vẻ.

“Cầu Cầu nhà ta thật là trưởng thành, học cái gì cũng nhanh!” Tần Thượng Nghiêu còn nhớ rõ mấy tháng trước cái thứ nhỏ lấy xe tập đi làm đua xe đâu: “Đúng rồi, ngày mai có phải có thể tháo bó bột?”

“Ừm.”

Nói xong họ trao đổi ánh mắt, nghĩ cái gì liếc mắt một cái là có thể đoán được.

________________________________________

Lúc ngủ, nhóc con tối qua mới quấy phá, hôm nay tiếp tục quấy phá, kết quả Tần Thượng Nghiêu đắp chăn quay đầu liền ngủ.

back top