Bị dưỡng phụ vứt bỏ trong hang động, Giang Hạc Minh biết anh ta còn có mẹ.
Và lần này tiễn đi Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài, Giang Hạc Minh lần đầu tiên vội vàng muốn chạy trốn khỏi nhà tù giam cầm anh ta nhiều năm.
Nhưng không lâu sau, dưỡng phụ anh ta quyết định bán anh ta đi đổi tiền cho mẹ anh ta chữa bệnh.
Dưỡng phụ luôn hướng về phía anh ta gào to, bất hạnh của mẹ anh ta đều đến từ anh ta. Nếu anh ta còn phản kháng chính là bất hiếu, tội ác tày trời.
Nhìn thấy người tới đón anh ta mặc quần áo kỳ quái, cùng với Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài có nước da trắng nõn tương đồng.
Giang Hạc Minh nghĩ Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài giúp anh ta mời đến cứu binh.
Anh ta rốt cuộc có thể thoát đi nơi sinh sống cùng chuột và sâu, mang theo mẹ, cùng cậu ấy, cùng ra thế giới bên ngoài.
Ở nơi đó mẹ có thể khỏe lại, có thể ăn được đồ ăn mẹ làm, cũng có thể có quần áo sạch sẽ mặc, giường mềm mại để ngủ.
Nhưng mà, anh ta sai rồi.
Anh ta chỉ là rời khỏi một nhà tù chạy về phía một nhà tù lớn hơn khác.
Căn cứ, đóng lại các quần thể đặc thù lớn nhỏ, đều là đối tượng nghiên cứu của tầng lớp thượng lưu.
Giang Hạc Minh đã từng nói cho Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài, từ khi anh ta phân hóa về sau, thời gian mẹ tới càng ngày càng ít.
Sau đó dưỡng phụ xuất hiện cũng bọc kín mình, trong miệng mắng anh ta là quái thai, u ác tính.
Khi đó, anh ta mới phát hiện các sinh vật xung quanh anh ta đều khô héo.
Chỉ có Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài không sợ anh ta, không chịu tổn thương.
Điều này đối với Giang Hạc Minh mà nói, phảng phất nắm bắt được hy vọng sống sót cuối cùng.
Lạc Thanh Thừa xinh đẹp lại bình tĩnh cho anh ta đủ dũng khí sống sót.
Ở căn cứ, phối hợp với nhân viên nghiên cứu, là cơ hội duy nhất anh ta đạt được video nói chuyện phiếm cùng Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài. Mỗi lần đều sẽ có kinh hỉ.
Đưa cho anh ta một viên kẹo bạc hà.
Giang Hạc Minh hiểu biết cái thế giới muôn màu muôn vẻ này, học được cách ở chung với người ngoài, đại bộ phận đến từ Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài.
Trong những thí nghiệm tàn khốc hoặc huấn luyện, ban ngày hoặc ban đêm, vui vẻ hoặc giày vò… Trong những năm tháng dài dòng, Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài trong lòng Giang Hạc Minh, giống như bóng dáng chiếm cứ vị trí vô cùng quan trọng.
Giang Hạc Minh coi cậu ấy là người nào đến chính anh ta cũng nói không rõ, chỉ biết cậu ấy là một bộ phận không thể thiếu của sinh mệnh, là chất dinh dưỡng mang theo vị ngọt.
Anh ta không cách nào tưởng tượng mất đi cậu ấy, thế giới bên ngoài có thể hay không còn có một thế giới bên ngoài.
Cũng chính vì quá quan trọng, có đôi khi không thấy được cậu ấy trong lòng liền rất nặng nề. Nghe được bất kỳ tin tức nào về cậu ấy, tinh thần anh ta đều hao tổn.
Để được video với cậu ấy nhiều hơn, Giang Hạc Minh tích cực phối hợp thí nghiệm, không ngừng nghỉ hoàn thành các loại huấn luyện.
Bảy năm sau, hai người rốt cuộc gặp mặt. Lúc này Giang Hạc Minh là bộ đội đặc chủng ngoại cần ưu tú của căn cứ, Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài là giáo sư nghiên cứu gen mới được phái tới căn cứ.
Nghe đến đây Lạc Thanh Thừa tâm trạng rất phức tạp: “Cho nên hắn ghi hận tôi đem hắn mang vào căn cứ trở thành vật thí nghiệm?”
Ngón tay thon dài trắng nõn của Vương Phong vỗ ven bia mộ trước mặt: “Cậu và tôi giống nhau không thể lý giải điều kiện cần có để trở thành một bộ đội đặc chủng.”
Bảy năm, anh ta không ngừng tiếp thu các loại nghiên cứu huấn luyện, cuối cùng làm được có thể tùy tâm khống chế tin tức tố độc của mình.
Trong lúc này anh ta trả giá không chỉ là sự tàn phá về thân thể còn có sự đả kích về tinh thần, đổi thành người thường sớm đã xong đời.
Tin tức tố độc đáo làm anh ta trở thành người cô độc, đồng thời cũng làm anh ta kiên cường sống đến hôm nay.
Anh ta vì cấp trên hoàn thành qua các loại nhiệm vụ đặc thù, đạt được khen thưởng xếp hạng trên tất cả thành viên căn cứ.
Có một số Omega thậm chí nguyện ý liều c.h.ế.t cùng anh ta thân cận, nhưng trước sau không ai có thể hoàn toàn thừa nhận sự xâm lấn của tin tức tố anh ta.
Một tia tin tức tố bị hút vào đều là trí mạng.
Nhưng đúng lúc này, Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài xuất hiện. Tuy rằng họ duy trì khoảng cách tiếp xúc bình thường, nhưng Giang Hạc Minh cho dù đứng sóng vai cùng cậu ấy, đều giống như được bao phủ dưới ánh dương ấm áp. Cái loại ấm áp đó không ai có thể đồng cảm với anh ta.
Tiếc nuối chính là, Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài vô tình xé nát mặt trời trong thế giới của anh ta.
Cậu ấy hướng cấp trên đưa ra, gen khan hiếm như Giang Hạc Minh nên sinh sản ra càng nhiều hậu duệ ưu tú, thay cấp trên giải quyết càng nhiều chính vụ lớn hơn.
Giang Hạc Minh lén lút thỉnh cầu Lạc Thanh Thừa thu hồi loại nghiên cứu hạng mục này.
Anh ta không muốn hại c.h.ế.t càng nhiều người, cũng không muốn hậu duệ của mình sinh ra với vật chứa không hề cảm tình.
Anh ta từng bước đi tới như thế nào anh ta lại rõ ràng không quá. Càng không muốn hậu duệ mình lại đi trải qua một lần.
Nhưng Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài cũng không có để ý tới, Giang Hạc Minh liền cự tuyệt phối hợp.
Cậu ấy an bài anh ta đi phá hủy một ổ thuốc phiện.
Anh ta vốn dĩ có thể giống thường ngày giống nhau hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, nhưng Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài không biết vì sao bị trùm buôn thuốc phiện bắt lấy, cưỡng bức Giang Hạc Minh uống thuốc X, lại cùng Omega khác nhau phát sinh quan hệ.
Họ muốn chụp được những video đó từ đó khống chế Giang Hạc Minh phục vụ cho mình.
Thuốc viên phát huy tác dụng, Giang Hạc Minh trong đầu chỉ nhớ rõ Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài, đem các Omega trước mắt coi thành cậu ấy.
Khi Giang Hạc Minh kinh ngạc phát hiện các Omega bị anh ta chạm qua toàn bộ c.h.ế.t dưới tin tức tố của anh ta, anh ta phẫn nộ, anh ta căm hận, tuyệt vọng.
Đảng trùm buôn thuốc phiện đối với Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài phản đối: “Tôi liền nói như vậy không được, nhiều mạng người như vậy làm sao bây giờ?”
“Không, nhất định có miễn dịch thể.” Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài cố chấp nói: “Những Omega này đều được tiêm vào thuốc tính tăng cường bản, không có khả năng thất bại, là nơi nào xảy ra vấn đề?”
“Mặc dù dùng thuốc, vẫn nhìn ra được tâm lý hắn cực độ bài xích. Chuyện này về sau lại nói, hiện tại kỳ động dục của hắn bị dược tính đến sớm, cần thiết nhanh lên đem hắn đưa đến lồng sắt.”
Lồng sắt, do thép tạo thành.
“Không, lại tìm người thử xem, ý chí lực của hắn quá cường, muốn lừa hắn nữa liền rất khó khăn.”
Việc một bên tình nguyện đáng buồn nhất chính là biết rõ không chiếm được đáp lại của đối phương, cố tình còn tự mình an ủi càng thêm điên cuồng vô tư trả giá, thẳng đến lạc lối tự mình, cái gì đều không dư thừa.
Cái gì đều không dư thừa.
Hắn lại tàn nhẫn nói cho ngươi, ngươi chỉ là quân cờ lợi dụng của hắn, chi nhất.
Năm đó dưỡng phụ bán anh ta đổi tiền anh ta hiểu, rốt cuộc mẹ là vì tin tức tố anh ta mà sinh bệnh.
Nhưng cậu ấy, tin tưởng anh ta như vậy, đem cơ hội ra khỏi hang đá đều nhường cho anh ta.
Ngoảnh mặt quay về liền đem anh ta bán cho căn cứ.
Mà hiện tại, vì cứu cậu ấy chạy khỏi miệng cọp, anh ta lựa chọn nuốt vào viên thuốc biết rõ muốn mạng kia, đi làm việc anh ta nhất không muốn làm.
Đến cuối cùng, tất cả lại là một cái bẫy.
Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài tự tay bố trí bẫy g.i.ế.c người.
Làm tổn thương anh ta còn chưa đủ, ngay cả hậu duệ anh ta cũng không chịu buông tha. Giang Hạc Minh lắc đầu, một nét cười không thể tả nở rộ trong tử khí.
Người mang tính nguy hiểm cao nhất Giang Hạc Minh không có sức lực lau bọt nước trên mặt mình, ngay cả nói chuyện đều vô lực như vậy.
“Lạc Thanh Thừa, ngươi có thể để cho người sống làm người chết, lại không biết sống không bằng chết.”
“Ngươi cái gì cũng không thiếu, duy độc thiếu tâm.”
Giang Hạc Minh đem Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài túm đến bên những t.h.i t.h.ể đó, lẫn nhau thẳng thắn thành khẩn đối đãi.
Tình cảm hóa thành thù hận, mãnh liệt mênh m.ô.n.g quất tiến thân thể đơn bạc.
Một hồi thú tính bị áp lực nhiều năm bùng nổ.
Kỳ tích xuất hiện, Lạc Thanh Thừa của thế giới bên ngoài không chỉ không chết, còn phát ra tiếng nức nở, khóc không thành tiếng, cầu xin.
Ngày hôm đó, là thời khắc tối tăm nhất thống khổ nhất trong cuộc đời Giang Hạc Minh, cũng là thời khắc vui vẻ nhất phấn khởi nhất nhân sinh anh ta.
Hình ảnh quá khứ như tuyết hoa dừng trên khuôn mặt mê người, những dây dưa phập phồng trong giấc mộng ban đêm.
Bề ngoài không gì ngăn chặn được Giang Hạc Minh, nội tâm đã sụp đổ.
Thấy tin tức tố độc lan tràn, người và vật cả vùng tử vong, động thực vật phụ cận chết, triều lãng quy về bình tĩnh, Giang Hạc Minh nản lòng thoái chí, để lại cho cậu ấy một con đường sống.
Và chính mình chạy trốn đến một thành phố khác bên cạnh, gặp Mục Tiêu bị hại.
Từ đó về sau, Giang Hạc Minh c.h.ế.t ở cái ổ trùm buôn thuốc phiện kia, lấy danh Mục Tiêu trọng sinh.
