Vu Trăn cũng không phải là người làm ra vẻ, Địch Bá Kim càng không phải.
Đã làm chuyện thân mật nhất, ranh giới cuối cùng cũng bị phá vỡ, hai người đương nhiên ngủ chung trong một phòng ngủ.
Chưa từng có ai ngủ chung chăn gối với người thứ hai, cho dù hơi thở của Vu Trăn vững vàng rất nhỏ, Địch Bá Kim vẫn không cách nào bỏ qua việc bên cạnh có thêm một người.
Mãi đến khi Vu Trăn dường như đã ngủ say, anh vẫn không có buồn ngủ, ngược lại nghiêng đầu nhìn về phía cậu.
Địch Bá Kim phát hiện Vu Trăn khi ngủ cũng rất an tĩnh, đi vào giấc ngủ rất nhanh, cũng không hề giống anh mà không quen, cũng sẽ không lộn xộn.
Buổi tối lấy tư thế nào đi vào giấc ngủ thì ngày hôm sau liền lấy tư thế đó tỉnh lại, tư thế hơi cuộn tròn quay lưng về phía anh làm anh nhớ tới đứa cháu trai ba tuổi ngoan ngoãn trong nhà biểu ca cũng là như vậy.
Đối với sự bồn chồn không yên của Địch Bá Kim, Vu Trăn không hề phát hiện.
Cậu đúng giờ rời giường đạm nhiên nói chào buổi sáng với Địch Bá Kim, rửa mặt chải chuốt mười phút sau ngồi ở bàn ăn chờ anh cùng nhau ăn bữa sáng.
Đây là điều Vu Trăn cho rằng mình nên thay đổi sau khi sống chung với Địch Bá Kim, nên giống như tất cả các mối quan hệ hôn nhân bình thường khác mà dành ra một chút vị trí cho đối phương trong những chuyện từng làm một mình trước đây.
Mặc dù cậu không biết Địch Bá Kim có cần hay không, bất quá cho dù không cần cậu cũng sẽ không để ý.
Bao gồm cả một số phương diện đặc thù.
Đều là người trưởng thành, đều có nhu cầu sinh lý bình thường, mặc dù Vu Trăn kỳ thật cũng không thường có, trước đó cậu ngay cả tự an ủi cũng rất ít.
Nhưng xuất phát từ một số cảm xúc ngại ngùng không dám đường hoàng, Địch Bá Kim cũng không chủ động mở lời.
Anh cảm thấy Vu Trăn hẳn là cũng không thích những chuyện đó lắm.
Chỉ khi Vu Trăn ngửi thấy tín hiệu đặc thù toát ra từ tin tức tố của Alpha ý thức được Địch Bá Kim có nhu cầu, cậu mới nói với anh rằng nếu anh muốn làm thì có thể làm.
Cậu nói như vậy bằng phẳng, không có kỳ vọng cũng không có không tình nguyện, dường như chỉ là nói với Địch Bá Kim "Khát thì phải uống nước" vậy nhẹ bỗng bình thường, phá vỡ sự rối rắm của anh.
Kỳ thật Vu Trăn cũng không giống như Địch Bá Kim tưởng, khi Địch Bá Kim không có yêu cầu cậu sẽ không chủ động yêu cầu, nhưng cũng sẽ không kháng cự ngẫu nhiên một lần.
Địch Bá Kim khi làm những việc này rất ôn nhu, sẽ chú ý tránh thai, cho nên cậu cũng không phản cảm, bởi vì đến cuối cùng cậu cũng cảm thấy thoải mái.
Sự bình tĩnh của Vu Trăn một cách vô tri vô giác làm Địch Bá Kim cũng thản nhiên lên.
Bầu không khí giữa hai người hài hòa hữu hảo, không còn giống như trước đây đối với nhau nhìn như không thấy, sẽ tâm sự vào lúc nhàn rỗi, nói vài câu đùa không ảnh hưởng đến toàn cục, vẫn duy trì một khoảng cách vừa phải đúng chỗ, không xa lạ cũng không thân mật.
________________________________________
Địch Bá Kim dần dần chú ý tới một số thói quen sinh hoạt của Vu Trăn, ví dụ như anh phát hiện Vu Trăn gặp phải đồ ăn không thích ăn cũng vẫn sẽ ăn hết.
Anh vốn dĩ cho rằng Vu Trăn không kén ăn, nhưng khi cùng nhau ăn cơm nhiều, anh liền sẽ phát hiện khi đối mặt với một số món ăn, biểu cảm Vu Trăn sẽ hơi cứng đờ, sau đó không hề dừng lại mà gắp vào miệng nhai nuốt. Lần sau vẫn sẽ gắp lên món ăn không thích.
Địch Bá Kim lại có chút không đành lòng: "Không thích đồ gì có thể không ăn."
Vu Trăn nhẹ nhàng lắc đầu: "Cho dù là đồ không thích cũng phải chịu đựng, ăn cơm là như vậy, chuyện khác cũng là như vậy, không có gì to tát, dù sao ăn xong cũng không có sao."
Cậu không có tư cách chọn tới nhặt đi, nhưng là cậu một chút cũng không cảm thấy phẫn nộ, bởi vì phẫn nộ vô dụng.
Đạo lý này cậu biết từ khi còn rất nhỏ, dưới tiền đề không thể thay đổi người khác thì chỉ có thể thay đổi chính mình, như vậy sẽ dễ chịu hơn một chút.
Cậu cũng không cảm thấy ăn xong đồ vật không thích có bao nhiêu uất ức, có lẽ là có một chút, nhưng so với cậu tới rất nhiều người liền tư cách chán ghét cũng không có, cậu đã xem như rất may mắn.
Địch Bá Kim nhất thời thất ngữ, qua một lát mới bưng cái đĩa trước mặt Vu Trăn lấy hết đồ ăn cậu không thích ra.
Vu Trăn ngơ ngẩn nhìn anh nghe anh nói: "Về sau cậu có thể không cần nhịn, mặc dù ăn xong không có chỗ hỏng, nhưng khó ăn cũng rất tệ, miệng cậu có đồng ý không?"
