TÁM NĂM SAU GẶP LẠI, HẮN LÀ TỔNG GIÁM ĐỐC CÒN TÔI LÀ NGƯỜI GIAO NƯỚC MỚI RA TÙ, CHÂN CÒN BỊ TẬT

Chương 32

Lần nữa tỉnh lại, ngoài cửa sổ đã là màn đêm buông xuống.

Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn tường màu vàng nhạt, ánh sáng dịu nhẹ phác họa nên đường nét xa hoa của nội thất.

Cơn sốt dường như đã giảm đi một chút, đầu không còn đau như muốn nứt ra nữa.

Bụng hình như được dán thuốc, không còn đau.

Tôi động đậy, mới phát hiện trên người lại được thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ, chất liệu mềm mại, mang theo mùi thơm nhẹ của nước giặt.

Và điều khiến toàn thân tôi cứng đờ hơn, là tiếng thở đều đặn truyền đến từ bên cạnh.

Tôi đột ngột quay đầu lại.

Quý Nghiễn Lễ đang nằm bên cạnh tôi.

Cậu ta nằm nghiêng, hướng về phía tôi, dường như đã ngủ rất say.

Lông mi rậm rạp rủ xuống, tạo thành một bóng râm hình quạt nhỏ dưới mí mắt.

Sống mũi cao thẳng, môi...

Ánh mắt tôi không tự chủ rơi vào đôi môi hơi mím lại của cậu ta.

Cảm giác chạm vào mang theo mùi m.á.u tanh và sự bạo liệt sáng nay dường như sống lại ngay lập tức, khiến cổ họng tôi có chút khô khốc.

 

 

back top