TÁM NĂM SAU GẶP LẠI, HẮN LÀ TỔNG GIÁM ĐỐC CÒN TÔI LÀ NGƯỜI GIAO NƯỚC MỚI RA TÙ, CHÂN CÒN BỊ TẬT

Chương 33

Ký ức đột ngột bị kéo về mười mấy năm trước.

Lúc đó tôi vẫn là Tần gia nói một không hai ở khu phía Tây, cậu ta là con sói con tôi nhặt về.

Thời gian cậu ta mới về nhà với tôi, toàn thân đầy gai góc.

Ban đêm ngủ cũng giữ nguyên sự cảnh giác, chỉ cần có động tĩnh nhỏ là sẽ giật mình tỉnh giấc.

Sau này, không biết từ lúc nào, cậu ta dần dần thả lỏng.

Đôi khi tôi đi xã giao uống rượu say, nửa đêm về nhà, sẽ thấy cậu ta cuộn tròn trên ghế sofa đọc sách đợi tôi.

Nghe tiếng mở cửa, ngẩng đầu lên, đôi mắt xinh đẹp đó mang theo sự quan tâm khó nhận ra.

Miệng thì vẫn cứng rắn nói: "Cứ tưởng anh c.h.ế.t ở ngoài rồi."

Có lần cậu ta bị sốt cao, mê man, tôi thức cả đêm trông chừng cậu ta.

Cậu ta nắm chặt cổ tay tôi, sức mạnh đáng kinh ngạc, vầng trán nóng bỏng tựa vào mu bàn tay tôi, vô thức lẩm bẩm: "Tần Dã... đừng đi..."

Và đêm sinh nhật mười tám tuổi của cậu ta, tôi tặng cậu ta một chiếc đồng hồ đeo tay không quá quý giá nhưng rất hữu dụng.

Miệng cậu ta không nói gì, nhưng ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt luôn quật cường đó, tôi vẫn còn nhớ rõ đến tận bây giờ.

Lúc đó, cậu ta thỉnh thoảng còn lộ ra ánh mắt mang theo chút dựa dẫm, thậm chí có thể nói là... tin tưởng đối với tôi.

Chỉ là sau này... tất cả đều thay đổi.

 

 

back top