Nghe những lời nói hỗn loạn của cậu ta, tôi vô cùng đau lòng.
Cậu ta lại nói: "Tần Dã, anh có biết không? Người tôi hận nhất chính là anh.
"Hận anh đã dùng thủ đoạn đó với tôi, coi tôi như... coi tôi như món đồ chơi nuôi trong lồng của anh.
"Tôi càng hận anh... hận anh c.h.ế.t rồi còn phải kéo tôi theo.
"Khiến tôi tưởng rằng anh đã chết.
"Khiến tôi mang món nợ này sống qua bao nhiêu năm.
"Anh dựa vào cái gì... dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy?"
Lời còn chưa dứt, cậu ta đột ngột cúi đầu, cắn mạnh vào hõm vai tôi, mang theo sự hung hăng như trút giận.
Cơn đau nhói sắc bén ngay lập tức truyền đến, đau đến mức tôi giật mình run lên, hít một hơi khí lạnh.
Con sói con này, cắn thật mạnh.
