TIỂU PHU LANG BỊ CÂM CỦA GÃ THỢ SĂN

Chap 44

Chương 44: Ta Phiền Ngươi!

 

Một đêm xuân sắc nhộn nhạo, mãi đến sau nửa đêm mới ngừng động tĩnh.

Tần Hùng lấy tay vuốt tóc ướt đẫm về phía sau, thần thanh khí sảng, hận không thể cùng dã lang trong núi, đối với trời gào hai tiếng.

Người và dã thú ở thời điểm vui sướng cực độ, kỳ thật cũng không khác nhau là mấy.

Điền Ca lại là mệt cực kỳ, còn chưa kết thúc hắn đã ngủ trên giường.

......

“Không phải nói còn đang giận, không cho ta chạm vào?”

Mới vừa rồi tình sự đang cao trào, Tần Hùng nằm trên người Điền Ca, cố ý trêu đùa hỏi.

Vốn định nhân lúc Điền Ca thoải mái nhất, nhân cơ hội cùng phu lang hòa hảo, không nghĩ tới....

— Buổi tối là buổi tối, ban ngày là ban ngày, buổi tối có thể, ban ngày không thể.

Điền Ca cũng rất có nguyên tắc, tự tìm cho mình lý do muốn cự tuyệt rồi lại chào đón.

Thế là bị thu thập.

Bị Tần Hùng bóp eo không ngừng truy vấn.

“Ta là ai của em?”

“Chúng ta hiện tại đang làm gì?”

“Sâu một chút?”

“Nhẹ một chút?”

“Còn thích ta không?”

“Ban ngày không thể làm việc, vậy có thể hôn môi không?”

......

Quả thực quá phạm quy, Điền Ca tỉnh lại sau hồi tưởng.

Hắn bị bức bách, gật đầu lại lắc đầu, cuối cùng đã không biết chính mình đang trả lời cái gì, tóm lại liền không ngừng gật đầu, không ngừng bị thân.

Tần Hùng cũng rất nghe lời phu lang, nói tốt ban ngày không chạm vào, liền thật sự tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc.

Điền Ca theo bản năng luôn muốn gần sát hắn, cùng nhau dựa gần ngồi ở bếp lửa nấu cơm, muốn thảo thân lúc, bị Tần Hùng dùng bàn tay ngăn lại, nói buổi tối mới có thể.

Tức giận đến Điền Ca đều không muốn ở trong nhà ở lại, tự mình cầm cuốc và các loại rau mới mua, đi vườn rau nhỏ của hắn bận rộn.

Tuy nói là vườn rau nhỏ, nhưng kỳ thật diện tích rất lớn, Tần Hùng cho hắn xây dựng đến ngăn nắp, đặc biệt hợp ý Điền Ca.

Mỗi lần vườn rau nhỏ được mùa, một mảnh xanh mướt sinh cơ dạt dào, trong lòng Điền Ca đều đặc biệt thỏa mãn vui vẻ.

— Chàng đi theo ta làm gì?

Điền Ca hỏi người đi theo hắn tới phía sau, vẻ mặt bất mãn.

Kỳ thật tối hôm qua ăn rất no, nhưng dục vọng giống như biến thành một cái hắc động không thể lấp đầy.

“Cùng phu lang ta trồng rau.” Tần Hùng có khuôn phép mà trả lời.

Điền Ca cả người bủn rủn, vừa lúc nhổ cỏ đào đất việc liền giao cho Tần Hùng, hắn theo ở phía sau rắc hạt giống.

Mặt trời đã treo cao, nhưng sáng sớm đầu xuân vẫn là thực mát mẻ, chóp mũi toàn bộ là mùi hương cỏ cây tươi mát thoang thoảng, làm chút việc thân thể cũng cảm thấy thực thoải mái.

Gió nhẹ thổi qua, thời tiết thoải mái như vậy, còn xa mới đến mức nóng muốn cởi quần áo vai trần.

Nhưng Tần Hùng lại làm như vậy, cố ý giống nhau, cởi trần, từng chút từng chút mà múa may cái cuốc trong đất, cánh tay cùng cơ bắp sau eo bụng thả lỏng căng thẳng, động tác lớn đến khoa trương.

— Chàng làm gì?

Điền Ca nhìn đến lại muốn đưa tay đi sờ một phen, hắn rõ ràng xúc cảm sờ lên, mềm mại lại săn chắc, vuốt thực nghiện, nhưng hắn khắc chế.

— Chàng cố ý?

“Cái gì?” Tần Hùng vẻ mặt vô tội, một đôi chân dài thon chắc đứng trên mặt đất, thẳng tắp thon dài, vai rộng eo thon, không mặc áo trên, lúc khom lưng làm nổi bật mông cũng đặc biệt cong.

“Em ngồi chỗ đó nghỉ ngơi một lát, đều giao cho ta là được.” Tần Hùng nhìn rõ ràng, Điền Ca một bộ muốn hướng trên người hắn nhìn, lại liếc mắt không dám nhìn bộ dáng nhỏ.

Điền Ca ngồi trên cục đá, quay lưng lại không nhìn người.

Nhưng không xem, lỗ tai lại nghe được càng thêm rõ ràng.

Tiếng thở dốc rất nhỏ, tiếng cuốc phá gió, quy luật lại nhanh chóng.

Tần Hùng giống như thật sự, chỉ là đang nghiêm túc trồng rau mà thôi.

Tiếng hít thở kia cùng cỏ đuôi chó giống nhau, cào không đủ ở tai Điền Ca, muốn cào vào trong lòng hắn.

Một hồi công phu sau, Điền Ca lén lút dịch bước chân, từ quay lưng lại, sửa thành nghiêng người ngồi, dùng ánh mắt liếc để đánh giá.

Hỏa khí Tần Hùng nặng, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, đã có thể ẩn ẩn nhìn ra một tầng mồ hôi mỏng trên ngực.

Vị trí ngực hắn kia thích ra mồ hôi, lúc mặc quần áo làm việc, cũng thường xuyên là trước cổ áo ướt một vòng.

Quần vải bố đen đơn giản, là Điền Ca năm nay mới làm cho hắn.

Chiều dài vừa vặn đến vị trí mắt cá chân, dây lưng quần siết đến phần eo càng thêm nhỏ.

Dùng một chút lực, đường nét cơ bắp eo bụng liền rõ ràng phân minh.

Một đường lông tơ đen nhánh từ rốn đi xuống kéo dài.

Hô ---

Tần Hùng không có phát hiện hắn đang nhìn trộm, nhưng Điền Ca lại vẫn thở ra một ngụm khí nóng, vỗ vỗ mặt mình, làm cho mình tỉnh táo một chút.

Hắn là bình tĩnh, bên kia hán tử lại lâm vào hoài nghi.

Thở hổn hển thở hổn hển cùng cái hoa khổng tước giống nhau, giả vờ giả vịt hồi lâu, cũng nhìn thấy Điền Ca đang trộm đánh giá hắn, sao lại không chịu đi qua, còn ngược lại lại xoay người sang hướng khác?

Rốt cuộc bận việc xong, Điền Ca thở phào nhẹ nhõm.

Cầm áo ngắn bên cạnh, bảo Tần Hùng nhanh chóng mặc vào, sợ hắn nóng lại trúng gió, nhiễm phong hàn.

Điền Ca cúc nút áo cho Tần Hùng, cúc đến chặt chẽ, còn u oán mà ngẩng đầu nhìn Tần Hùng một cái.

Người lớn như vậy, còn không chịu ngoan ngoãn mặc quần áo.

Tần Hùng cười khẽ ra tiếng, ngược lại cũng không nói gì thêm.

Nhưng chờ ăn xong cơm trưa, Điền Ca chuẩn bị đi phòng ngủ ngủ cái ngủ trưa lúc, Tần Hùng lại bắt đầu.

— Chàng làm gì?

Điền Ca chỉ vào áo lót, kéo chăn che lại chân mình, trong tay còn cầm quần đùi sạch sẽ chuẩn bị thay, cảnh giác hỏi người mới vừa vào cửa.

“Buổi sáng ra một thân mồ hôi, ta tới tìm bộ quần áo, tắm rửa một cái đi.” Tần Hùng thành thật trả lời.

Cũng là một câu trả lời không chọn ra được lỗi.

Điền Ca vội vã, xem một cái lại rũ xuống mắt, khoa tay múa chân.

— Chàng sao lại không mặc quần áo?

“Quần áo dơ liền cởi, dù sao lát nữa tắm rửa cũng là phải cởi.” Tần Hùng nhịn không được cười, đáp, ngay sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh rương gỗ.

Bên trong đều là quần áo sạch sẽ Điền Ca thu thập ra, hai người bọn họ đương mùa này mặc.

Tùy tay cầm một bộ, làm như không hài lòng, mở ra xem sau lại thả lại trong rương, lại lấy một cái quần khác.

Thân trần ngồi xổm ở chỗ đó, giống như cố ý khảo nghiệm Điền Ca.

Nếu là bình thường còn chưa tính, mấu chốt là Tần tiểu hùng cũng còn tinh thần phấn chấn mà đứng.

— Chàng mau đi ra nha.

“Làm sao vậy?” Tần Hùng quan tâm đi đến mép giường, cúi người dán một chút trán Điền Ca, có chút nóng.

Đôi mắt Điền Ca đều phiếm hồng, cố tình Tần Hùng vẻ mặt đứng đắn, không có bất luận ý tứ muốn miễn cưỡng hắn.

Khoảng cách gần như vậy, hắn thật sự không nhịn xuống, đưa tay hướng eo trên bụng Tần Hùng sờ soạng một phen.

Thật sự chỉ có một chút, bởi vì rất nhanh cổ tay đã bị Tần Hùng nắm lấy, còn tri kỷ mà cho hắn bỏ vào trong ổ chăn.

“Có chỗ nào không thoải mái đều phải nói cho ta, được không?”

Điền Ca trực tiếp đem chăn một vén, che lại đầu, quay lưng lại, không để ý tới hắn.

Tần Hùng cảm thấy mỹ mãn, xem ra vừa rồi ở vườn rau nhỏ chỉ là còn chưa đủ rõ ràng, phu lang đối với thân thể hắn vẫn là trước sau như một vừa lòng.

Nghe động tĩnh, Tần Hùng thật sự đi rồi, cứ như vậy đi rồi.....

Điền Ca chịu thua, cũng cảm nhận được, cái gì gọi là dọn đá, hung hăng mà đập chân mình.

Nhưng hắn tối hôm qua thề thốt cam đoan như vậy, lại muốn đổi ý, lại ngượng ngùng nói ra.

Điền Ca tự mình dùng tay, trước khi thành hôn, hắn còn chưa bao giờ tự thân vận động, thành hôn sau liền càng không cần, hắn có Tần Hùng.

Tính lên, này cũng coi như là lần đầu tiên trong đời.

Nhưng ăn qua sơn hào hải vị, lại quay đầu lại nếm thử sơn dã tiểu thái, thế nào cũng không thoải mái.

Điền Ca lấy tay lau khô, đem thân mình cũng lau một chút, thay quần đùi mới, trong lòng mặc niệm thanh tịnh kinh.

Niệm cũng niệm không hoàn chỉnh, rốt cuộc hắn chỉ nhớ rõ một chút.

Tần Hùng rửa mặt đánh răng sạch sẽ, một lần nữa trở lại phòng ngủ, chuẩn bị cùng Điền Ca cùng nhau nghỉ ngơi một lát.

Cũng mấy ngày nay hắn cũng không chuẩn bị ra cửa, khó được cả ngày đều ở trong nhà bồi phu lang.

Vén chăn lên, lộ ra mặt Điền Ca giấu ở trong ổ chăn.

Còn chưa nói cái gì, Điền Ca đã xù lông trước.

Điền Ca vốn dĩ liền sắp bình tĩnh lại, lập tức liền phải bình tĩnh lại!

— Chàng sao lại không mặc y phục!

Vừa rồi không phải chuyên môn tới trong phòng lấy y phục sao?

“Nóng.” Tần Hùng nằm vào giường, đương nhiên nói: “Ta nghĩ nghĩ, liền vẫn là không mặc.”

— Chàng chính là cố ý!

“Cố ý cái gì?” Tần Hùng hướng trong dịch một chút, nghiêng thân thể, cánh tay dài tùy ý đáp ở chỗ eo sau Điền Ca.

— Chàng cố ý câu dẫn ta......

Cho dù là khoa tay múa chân thủ thế, Điền Ca cũng cảm thấy thẹn đến mau đỉnh đầu bốc khói.

“Không thể làm vậy sao? Em tối hôm qua cũng chưa nói này không thể làm.”

— Chàng sao lại như vậy?

Điền Ca cũng không có chiêu.

Khăn trải giường chăn đệm đều là sạch sẽ, chỉ cần thời tiết tốt, Điền Ca liền sẽ tháo giặt phơi nắng, nghe còn có cổ hương thơm đào hoa thanh đạm.

Tần Hùng nhắm mắt lại, cười, chậm rãi nói: “Không thể câu dẫn chính phu lang mình sao? Này lại là đạo lý gì?”

Điền Ca thực không thể chống lại cám dỗ mà nuốt nước miếng.

Đây là Tần Hùng chủ động, không liên quan chuyện của hắn.

Nhưng bàn tay chậm rãi vói qua lại bị bắt được.

Tần Hùng vớt lên bàn tay tinh tế trắng nõn kia, hôn một cái vào lòng bàn tay, không lưu tình nói: “Không được, phải buổi tối mới có thể, tối hôm qua phu lang ta nói.”

— Kia hiện tại ta sửa chủ ý.

“Sửa cái gì chủ ý?”

.......

Không thể lại trêu, lại trêu thật sự muốn nổi điên.

“Được.” Tần Hùng ôm người nói: “Em ý chí lực không kiên định, vi phu đến giúp em giữ, chờ buổi tối đi.”

— Về sau ta đều không làm cùng chàng.

“Em không làm cùng ta, ta làm cùng em là được.”

— Chàng cũng không được phép!

“Thật sao?”

“Kia cũng đúng đi, hai ta về sau sống cuộc sống thanh tâm quả dục.”

— Ta phiền chàng!

“Ta không phiền em, ta thích em.”

Đột nhiên một chút, Điền Ca có chút không tiếp thu được lời nói.

— Vậy chàng còn khi dễ ta?

“Ừm, mau ngủ đi.”

Điền Ca tức giận đến không thôi, quay người đi, sắp dựa sát vào tường, lại bị một đôi bàn tay to vớt trở về.

Vốn tưởng rằng sẽ giận mãi đến buổi tối, không ngờ, yên tĩnh một lát công phu, liền ngủ rồi, hô hấp dần dần bằng phẳng xuống dưới.

Tần Hùng là không có thói quen ngủ trưa, chỉ là muốn cùng Điền Ca ở chung một lát.

Tối hôm qua kịch liệt xưa nay chưa từng có, người khẳng định là mệt muốn chết.

Chóp mũi dựa vào lưng Điền Ca ngửi ngửi, Điền Ca trên người luôn là thơm.

Điền Ca yêu sạch sẽ.

Lúc thời tiết nóng, y phục một ngày một đổi.

Mùa đông lạnh, quần áo bên trong cũng cần thiết một ngày một đổi.

Cho dù cùng ngày không tắm rửa, cũng sẽ hòa một chậu nước ấm, lấy khăn cẩn thận lau.

Tần Hùng ngẫu nhiên đi trong huyện bán chút thổ sản vùng núi, cũng thích mua hương liệu cho Điền Ca, mua các loại hương vị.

Trên người Điền Ca giặt sạch thơm, y phục chăn cũng thơm.

Trước khi thành thân, Tần Hùng chính mình sống rất thô kệch.

Mùa đông không mấy khi tắm rửa, mùa hè liền mỗi đêm đi trong sông bơi vài vòng, tiện thể chà quần áo, coi như tắm rửa.

Người trong thôn nói quả thật không sai, rất dài một đoạn thời gian, hắn chính là sống luộm thuộm.

Cha mẹ đều rời đi sau, Tần Hùng muốn vội vàng mưu sinh, trong lòng nghĩ tuyệt không thể để hai đứa em trai chết đói.

Đoạn thời gian đó hắn chính là mệt, trong nhà ngoài ngõ đều một mình gánh, không kịp thương cảm, mệt đến hồn vía lên mây, có thể chắp vá sống là được.

Sau này không lo mưu sinh, Tần Hùng lại vẫn là không muốn sửa.

Đã thành thói quen, chuyện gì cũng cảm thấy thực phiền toái.

Từ trước cũng không phải không sống qua cuộc sống ngăn nắp tươi sáng, nhưng kia lại như thế nào, vẫn là một sớm bị đánh hồi dưới nền đất.

Tiếp tục chắp vá sống là được.

Hiện tại không được.

Một mặt là hắn không muốn ở trước mặt phu lang một bộ dáng luộm thuộm.

Mặt khác, nếu hắn còn giống dĩ vãng, quần áo dơ liền nằm lên giường, Điền Ca chỉ sợ sẽ tức giận đến lấy gậy gộc quất hắn.

Tần Hùng một liên tưởng đến hình ảnh kia, còn rất vui vẻ, giống như mong chờ nam phong Điền Ca quất hắn.

Nhắm mắt lại ôm lấy Điền Ca chợp mắt một lát, Tần Hùng nằm không được.

Không nghĩ hiện tại rời nhà xuống ruộng, ngày lên núi cũng bởi vì thân thể Điền Ca nguyên nhân chậm lại, hắn ở trong nhà trước sau loanh quanh, tìm chút việc làm.

Nhưng chuồng chó đều vừa mới tu xong, hậu viện cũng sạch sẽ, củi lửa cũng đều bổ xong rồi.

Tần Hùng cuối cùng trở về phòng, đem giỏ tre vài bộ y phục dơ lấy ra, chuẩn bị giặt sạch.

Tổng cộng liền một cái quần, một cái quần đùi Điền Ca mới vừa thay ra, còn có một bộ y phục chính hắn mới vừa tắm rửa thay.

Giặt đến một nửa, lại là phát hiện chút không thích hợp.

Tần Hùng vê trong tay khối vải dệt màu trắng nhỏ kia, xúc cảm ướt át trơn trượt, lại cầm tiến đến chóp mũi ngửi thấy một chút, cười khẽ.

Hắn cũng là lần đầu tiên bồi phu lang trải qua kỳ xuân triều, có lẽ sự lo lắng của hắn là dư thừa, thân mình Điền Ca xác thật có thể chịu đựng được.

back top